Chương trước
Chương sau
Hai ngày sau , như Cốc Tử Dung liệu trước , Cận Y Quândưới sự tự trách , thừa dịp người bên ngoài không chú ý uống thuốc độc , ý muốntự sát .

Vì thế Cốc Tử Dung được mời vội tới Cô Vân cư cứu chữacho Cận Y Quân .

Nàng châm kim lên các đại huyệt trên toàn thân Cận YQuân , sau khi đem độc dẫn ra , lại khai đơn để nàng dùng theo , sau khi đemđộc tố còn sót lại đẩy ra ngoài , mới toàn thân mệt mỏi quay về Hướng Tinh tiểulâu ngủ , trong lòng còn thầm mắng mấy người làm phụng mệnh trông trừng Cận YQuân không có trách nhiệm .

Ba ngày sau , Cốc Tử Dung tới xem thể trạng của Cận YQuân , vừa tiến vào cửa phòng liền vì hành vi hất đổ bát thuốc lên đất mà châmngòi lửa giận trong lòng .

“Độc đã loại hết , thuốc cũng đã uống ba ngày , bâygiờ mới đập bát , không chê chậm một chút sao ?” Cốc Tử Dung trào phúng nói ,liếc xéo Cận Y Quân đang tựa vào đầu giường.

“Ngươi tới làm gì ?” Cận Y Quân cả giận nói , khôngngờ hành vi quá quắt của mình bị nàngnhìn thấy , sắc mặt càng trắng thêm vài phần .

Cốc Tử Dung tạm không trả lời , chuyển hướng thị nữkhông biết phải làm sao phân phó nói : “Sắc tiếp một chén thuốc.” Chờ sau khithị nữ lui ra , nàng mới tiến nhanh tới , nắm tay Cận Y Quân , nghĩ trước nhấtphải xem mạch một phen , thăm dò tình hình bài độc sau khi uống thuốc của nàng.

“Vì sao ngươi phải cứu ta ? Sao không để cho ta chếtquách đi !” Cận Y Quân hất tay Cốc Tử Dung ra , ương bướng la lớn , nhưng mắtthoáng liếc , bất ngờ phát hiện trong đôi mắt của đối phương phun ra lửa giận ,nhất thời cấm khẩu .

Cốc Tử Dung chạm vào cổ tay có chút yếu ớt , chậm rãimở miệng “Có thể , ngươi muốn chết ta tuyệt sẽ không ngăn ngươi , đợi sau khita trị thương cho ngươi xong , tuỳ ngươi muốn nhảy lầu hay là nhảy xuống sôngcũng không liên quan đến ta .”

Cận Y Quân kinh hãi với ngữ khí bình tĩnh của Cốc TửDung , khuôn mặt bình tĩnh hoàn toàn không ăn khớp với ánh mắt mãnh liệt , vẫncãi bướng nói : “Ngươi có thể từ giờ trở đi không cần quan tâm ta!”

“Khó mà làm được.” Cốc Tử Dung lại đưa tay , cườngngạng nắm cổ tay Cận Y Quân , bắt đầu bắt mạch , một bên mở miệng nói : “Lấytiền của người khác chữa cho ngươi , nếu không ta cũng chẳng tự tìm phiền toáigiải độc cho đứa ngu ngốc ngươi.” Ừm , cũng không tệ lắm , tiếp tục uống mấy đơnthuốc nữa hẳn là sẽ tốt hơn .

“Ngươi mắng ta là ngu ngốc?” Cận Y Quân kinh động háto miệng , có chút không dám tin .

“Không phải ngu ngốc thì là gì ?” Cốc Tử Dung buôngcánh tay của nàng , từ mép giường đứng lên , cúi đầu nhìn thẳng nàng . “Nếu cảmthấy mình làm chuyện sai , sao không tìm cách mà sửa sai , tự sát là hành vicủa mấy kẻ nhu nhược , tưởng chết thì không có việc gì sao ? Với lại Tô Vân Nhicũng không chết.”

“Ngươi …” Cận Y Quân nhìn Cốc Tử Dung mắt tràn ngậplên án , nhất thời kinh ngạc không nói gì , sau một lúc lâu mới suy sụp rủ mắt“Ta … Khi ta tỉnh ngộ thế nhưng phạm phải lỗi lớn như thế … Ta … thật sự khôngbiết nên làm thế nào cho phải , mà ta … điều duy nhất nghĩ đến là …” Nàng cóchút nức nở nói .

“Lấy cái chết tạ tội ?” Cốc Tử Dung khinh thường bĩumôi , “Cho nên ta nói ngươi là đần độn , ngu ngốc.”

“đần độn” Cận Y Quân hoang mang nâng mắt .

“Cái này không quan trọng!” Cốc Tử Dung phất phất tay“theo ta được biết , từ nhỏ đến lớn , lệnh đường … À , đại nương của ngươi đềucoi ngươi là do mình sinh ra , chưa bao giờ từng bạc đãi ngươi , ngược lại làchính ngươi hục hặc không chịu nhận , hiện giờ sự tình đã xảy ra , ngươi lựachọn lấy cái chết tạ tội , vậy ngươi có từng suy nghĩ đến Tô Vân Nhi yêu thươngngươi từ nhỏ ? Nếu bà coi ngươi trở thành con gái ruột , ngươi nhẫn tâm khiếnbà ấy nếm thử đau đớn mất đi người thân sao?”

Một câu bừng tỉnh người trong mộng , sắc mặt Cận YQuân trắng bệch , rất lâu mới phun ra được một câu : “Nhưng mà … Bây giờ ta cònmặt mũi nào đi gặp bà và đối mặt với những người khác?”

“Nếu ngươi từ nhỏ chưa từng hưởng thụ tình thân , lạicòn bị người thân nhất bán chongười khác khi mình còn nhỏ rồi rơi vào địa ngục của người kia thì ngươi tuyệtđối sẽ không nói ra những lời như vừa rồi , thật là đần độn!” Cốc Tử Dung tựgiễu nói , trong lòng đối diện với người con gái ở trong phúc mà chẳng biếthưởng có một tia hâm mộ và ghen tị . Mỗi người một số phận , vì sao nàng ngàyđêm đều hy vọng đạt được chuyện không có thể có , đổi lại chỉ là khước từ ?

“Hả?” Cận Y Quân giật mình sững sờ nghe , trong lòngmơ hồ có chút hiểu được hàm ý trong lời nói của Cốc Tử Dung . Nàng là đang nóicảnh ngộ của mình sao ?

Tức giận đột nhiên tiêu tai , trong lúc vô ý gợi nhớlại chuyện cũ khiến tâm tình của Cốc Tử Dung trầm xuống .

“Đừng ngây người , lời ta nói đến thế , tự ngươi hảohảo suy nghĩ một chút đi! Nếu ngươi vẫn quyết định muốn chết , vậy thì chờ tatrị cho ngươi xong , đến lúc đó ngươi muốn chết như thế nào đều là chuyện khôngliên quan đến ta !” Cốc Tử Dung nói xong , mặc kệ Cận Y Quân đang trợn mắt háhốc mồm , liền nhàn nhã rời khỏi

***

Không nghi đến thờ ơ nhìn đời , cho dù vì việc vớ vẩnnàng đi tới niên đại này , thế nhưng số phận vẫn mở ra như cũ , đây là cái gìthì nối tiếp cái đó thôi!

Cốc Tử Dung thầm nghĩ bước ra khỏi Cô Vân cư đi thôngra cổng vòm của một sân viện khác , nhưng không ngờ bị Đỗ Như Mai chờ đã lâuchặn đường .

Năng mắt nhìn nữ tử đầy đặn trước mặt cơ hồ cao hơnnàng một cái đầu , trong lòng Cốc Tử Dung đã ngầm hiểu thân phận người này.

Cốc Tử Dung quan sát . Ừm ! Nàng rất đẹp , rất tươiđẹp , môi mọng cong lên , ngực lớn cao ngất như muốn phá cái áo mỏng tronngsuốt trên người , một vưu vật trời sinh , nếu sanh ở thế kỷ 20 , nhất định sẽđược mọi người chọn là quán quân trên bìa tạp trí Play boy , nhưng ởthời đại này không tồi , là một đại biểu điển hình cho kiểu nữ tử được ngườiyêu thích ở Đường đại .

“Ngươi chính là vị thần y Cốc Tử Dung trong miệng hạnhân ở phủ?” Đỗ Như Mai diễm lệ tràn ngập ghen ghét đánh giá dung mạo tuyệt sắcmềm mại trắng nõn của Cốc Tử Dung , miệng không khách khí hỏi .

“Ta là Cốc Tử Dung đúng vậy , ngươi là …” Cốc Tử Dungbình tĩnh nhướn mày , biết rõ còn cố hỏi .

“Ta là Đỗ Như Mai .” Đỗ Như Mai nghiến răng trả lời ,trong lòng càng ghen tị với giọng nói êm tai trời sinh của Cốc Tử Dung “Ngươiđã là nữ nhân của Vương gia , sao có thể không biết ta hay Lê Thiên Thiên ởHồng Vân Các chứ?”

“Ta biết.” Cốc Tử Dung ôn hoà nói , cũng không phủnhận .

“Nếu biết , vậy ngươi càng nên biết , ta và Lê ThiênThiên chính là đương kim thánh thượng ngự tứ cho Vương gia , tương lai sẽ trởthành chính thất và tiểu thiếp của vương gia, mà nữ nhân thân phận thấp hènkhông biết từ đâu đến lại không có chút nào để chúng ta vào mắt , thậm chí ngaycả một lần thượng Hồng Vâ các cũng không có , đừng tưởng rằng Vương gia bây giờtốt với ngươi , yêu chiều hết mức , một khi hắn hết hứng thú , ngươi …”

“Đỗ Như Mai , ngày hôm nay ngươi tới tìm ta vì nóinhững lời này ?” Cốc Tử Dung cắt đứt lời nói toan tính của nàng , không nhanhkhông chậm hỏi .

Đỗ Như Mai nhe vậy nhíu mày , nhìn khuôn mặt Cốc TửDung vẫn bình tĩnh không chút sóng , bị Cận Minh Lôi lạnh nhạt lâu nóng ruộtcuối cùng cũng không ân nhẫn đượcbạo phát .

“Ngươi đừng nghĩ hiện tại Vương gia yêu thương ngươi ,ngươi có thể làm bộ làm tích , không để chúng ta vào mắt , một khi Vương giaghét ngươi rồi , Đỗ Như Mai ta nhất định phải cho ngươi sống không nổi một ngàyở trong phủ!” Nàng hung hăng quẳng xuống một lời , lòng tràn ngập ghen ghét làmnàng mất đi lý trí , sợ hãi bị thất sủng là nàng hoàn toàn đã quên giáo huấnđược dạy và phong độ thân là một thiên kim tiểu thư nên có .

Cốc Tử Dung có chút buồn cười nhìn thái độ biến sắcđột nhiên la lối om sòm của Đỗ Như Mai , trong lòng có chút không thể gật bừasự căm thù mãnh liệt của nàng với mình , mà tìm căn nguyên tận gốc , đây đều làCận Minh Lôi gây ra . Nàng dựa vào gì phải thay mặt chịu đựng sự bạc tình củahắn !

Cốc Tử Dung có chút bực mình trách bản thân , lúctrước vì sao lại dễ dàng khuất phục dưới sự hấp dẫn của hắn , mà rước lấy cảnhbị ngươi ta chửi mắng .

“Đỗ Như Mai , ân oán giữa ngươi và Cận Minh Lôi nêntìm hắn để tính ,người có mới nới cũ không phải ta , ngươi tìm nhầm người xảgiận rồi!”

“Đừng hòng định phủi sạch quan hệ , ta muốn ngươi trảlại hắn cho ta cũng mau rời khỏi vương phủ đi!” Đỗ Như Hồng kêu lên .

“Cứ việc ghép cặp đi !” Cố Tử Dung nhún nhún vai “Xincủa tự nhiên ! Chờ sau khi Cận phu nhân khỏi hẳn , ta lấy được tiền thưởng thìsẽ chạy lấy người , ngươi cũng đừng gào lên với ta nữa , đỡ phải mất phong phạmcủa tiểu thư khuê các ngươi , Ok?”

Đỗ Như Mai khẽ nhếch miệng . Câu cuối cùng nàng nói cónghĩa gì ? Đột nhiên nàng lại phục hồi tinh thần “Thật sự ? Bệnh của Cận phunhân tốt hơn , ngươi liền rời đi ?” Nàng truy vấn .

“Đúng đấy , đúng đấy” Cốc Tử Dung không kiên nhẫn đốivới vẻ mặt bán tin tán nghi khoát tay “Còn nữa , ta đã trả lời vấn đề của ngươi, sau này ngươi đừng đến làm phiền ta nữa ! Không có việc gì chứ ! Ta đitrước.” Không muốn tranh luận với Đỗ Như Mai nữa , nàng vòng qua người nàngngáng đường , tiêu sái nghênh ngang rời đi.

Trơ mắt nhìn thân hình nhỏ xinh của Cốc Tử Dung đi xa, Đỗ Như Mai trong lòng vẫn căm giận bất bình , nhưng lại đối với lời nói vàviệc làm kỳ dị của nàng có một tia hoang mang .

Ban đầu ý định của nàng chính là đặc biệt tiến đếnchặn nàng ta , hảo trịnh trọng cảnh cáo nàng , không được bị nàng nói vài bacâu còn thản nhiên nói nàng sắp rời đi , làm cho lòng đố kỵ đầy một bụng củanàng ngã ngựa không có chỗ có thể phát .

Sau khi Cốc Tử Dung đi vào Vương phủ , Cận Minh Lôikhông còn đến Hồng Vân các tìm nàng , mà nghe hạ nhân trong phủ nói , Cận MinhLôi vô cùng tốt với Cốc Tử Dung , hơn nữa sáng nào cũng nhìn thấy hắn đi ra từHướng Tinh tiểu lâu .

Loại đồn đại này , sao không làm nàng kinh hãi , đặc biệtlà Cận Minh lôi chưa bao giờ thật sự qua đêm ở Hồng Vân hợp , lại càng khiếnnàng lo âu đến vị trí sắp đến tay phải chắp tay dâng cho người khác .

Hừ ! Không sao , nếu Cốc Tử Dung không rời khỏi Vươngphủ như lời nàng ta nói , nàng cũng tuyệt đối sẽ nghĩ biện pháp khiến cho nàngta không đi không đi không được .

***

Cốc Tử Dung đắm chìm ở trong suy nghĩ , dường như rấtnhàn nhã đi về phía Hướng Tinh tiểu lâu , hồn nhiên không phát hiện trên đườnghạ nhân chào hỏi nàng nhưng lại chỉ cảm nhận được hơi thở xa cách tản ra từtrên người nàng .

Không thể phủ nhận , lúctrước nàng lấy cảm tình lớn và động tâm với Cận Minh lôi , mới có thể đồng ýtạm thời thuận theo làm tình nhân của hắn , lúc ấy bản thân rất nắm chắc , chờthời điểm tới , nàng tự nhiên sẽ không chút nào lưu luyến đến đoạn tình cảmgiữa đường này , dứt khoát mà lui , nhưng không ngờ hôm say sau khi gặp Đỗ NhưMai , cảm giác trong lòng hoàn toàn phá vỡ nhận thức tự tin của mình lúc trước.

Ngoại hình xinh đẹp của Đỗ Như Mai cùng khí chất trongcách nói không thể xem nhẹ , khiến nàng biết Đỗ Như Mai thật sự không phải mỹnữ chỉ có bề ngoài mà không có nội hàm , nói vậy Lê Thiên Thiên cùng ở Hồng Vâncác hẳn là không tầm thường !

Nghe là một chuyện , tận mắt nhìn thấy mới khiến CộcTử Dung bất ngờ lĩnh ngộ được tất cả không phải nói dễ như trong tưởng tượngcủa mình .

Nàng dù bình tĩnh , cẩn thận thế nào chung quy cũng lànữ nhân , Đỗ Như Hồng chẳng qua chỉ là một cái tên , nàng cũng không cảm thấycó quan hệ gì tới mình , cũng không để ý Cận Minh Lôi ở Hồng Vân các còn có haithị thiếp ngự tứ.

Nhưng hôm nay , lúc vừa thấy Đỗ Như Hồng xinh đẹp thìtrong đầu lại không tự chủ được nghĩ tới Cận Minh lôi cũng từng cùng các nàng ởtrên giường làm động tác triền miên giống nhau , trong lòng có một loại bực bộighen tuông không ngừng thoát ra .

May ra nàng có thể ở ngoài miệng nói tiêu sái khôngthèm để ý , còn thông thạo diễn xuất nguỵ trang cũng sẽ không để cho người khácnhìn thấu , thế nhưng chỉ có chính mình rõ ràng nhất , loại cảm giác khôngthoải mái trong lòng này , đắng chắt giống như trong miệng ngậm thuốc bắc ,trong lòng cũng nổi lên cảm giác đau đớn .

***

“Cốc cô nương.”

Cốc Tử Dung vừa bước vào trong sân Hướng Tinh tiểu lâu, tức thì nghe được bên phải truyền đến một tiếng nói nữ tính mềm mại , trựcgiác của nàng quay đầu nhìn một cái .

Chỉ thấy trên con đường đi bộ giữa vườn hoa một nữ tửxinh đẹp như hoa , dáng điệu thướt tha đang nhẹ nhàng đứng đấy , nàng có mộtđôi mắt phượng xinh đẹp , khoé môi hơi nhếch lên một nụ cười dịu dàng thấpthoáng , thập phần đẹp tâm đẹp mắt .

Tâm trạng Cốc Tử Dung trầm xuống , lập tức hiểu đượcngười này là một vị tiểu thiếp khác của Cận Minh Lôi – Lê Thiên Thiên .

Sách ! Lần lượt đến đây , Cốc Tử Dung nàng hôm nay rốtcuộc là gặp vận gì ? Vẫn là đụng chạm ? Hai thị thiếp của Cận Minh Lôi tại saođều chọn hôm nay đến ngả bài đàm phán với nàng chứ!

Nàng thầm than một tiếng , đứng yên tại chỗ , nhìnthấy Lê Thiên Thiên lộ vẻ tươi cười xinh đẹp , dáng đi nhẹ nhàng .

“Thực xinh lỗi , Cốc côn nương , ta mạo muộn đến , khôngcó quấy rầy người đi ?” Lê Thiên Thiên nhỏ giọng dịu dàng nói xong , mắt phượngđánh giá Cốc Tử Dung tuyệt mỹ khiến Cận Minh Lôi bao lâu rồi không đến Hồng Vâncác .

“Không có . Ngươi tìm ta có việc?” Cốc Tử Dung dứtkhoát hỏi , thầm nghĩ mau mau hỏi rõ ý đồ nàng đến , sau đó nhanh chóng giảiquyết , quay về Hướng Tinh tiểu lâu ngủ một giấc sâu một phen .

Lê Thiên Thiên sửng sốt , không nghĩ tới Cốc Tử Dungkhông chỉ có thái độ xa cách , mà còn nói thẳng không quanh co lòng vòng , nangtreo diện mạo một tiểu thư khuê các dịu dàng trước mặt , ôn nhu mở miệng “Cốcmuội muội , ta có thể gọi ngươi như vậy chứ ! Dù sao chúng ta đều là thị thiếpcủa Vương gia , gọi ngươi là Cốc cô nương , không khỏi có vẻ lạnh nhạt , ngươinói có phải không?”

Toàn thân Cốc Tử Dung nhất thời nổi lên một tầng da gà, cảm thấy ngữ khí của Lê Thiên Thiên dường như quá mức giả tạo khách khí , làmnàng nảy sinh cảnh giác .

“Không cần , ta thấy ngươi vẫn nên gọi ta là Cốc TửDung đi ! Ta cũng không phải là thị thiếp của Cận Minh lôi , ngươi không cầnphải tự hạ thấp địa vị uỷ khuất tự kiềm chế thừa nhận ta làm muội , nên nóithẳng ý đồ ngươi đến đi!”

Lê Thiên Thiên có chút bối rối chớp chớp mắt phượng ,một nét căm hận rất nhanh hiện lên đáy mắt tức thì thay thế cho thần sắc yêuthích ngưỡng mộ .

“Cốc cô nương khí phách thẳng thắn làm Thiên Thiênkính trọng không thôi , ta đây liền nói thẳng.”

Cốc Tử Dung nhịn xuống xúc động muốn trợn mắt . Nữnhân này cũng quá giả tạo đi ! Rõ ràng đáy mắt đầy hận ý với nàng , lại vẫn cóthể nói nói cười cười , loại công lực này khiến người ta thật là kính nể ! Xemra nàng ở thế kỷ 20 tu hành công lực vẫn là quá kém.

“Lệnh Thiên Thiên ta hôm nay tới thăm ngươi , ngoàiviệc muốn nhận tỷ muội cùng hầu hạ Vương gia ra , cũng hi vọng về việc riênghai bên không cần quá mức xa lạ , dù sao hầu hạ Vương gia cũng không phải ngàymột ngày hai , nếu mọi người có thể cùng sống chung , không có phân tranh , vậykhông chỉ là phúc cho Vương phủ , còn có thể tận tâm toàn lực dốc lòng hầu hạVương gia , ngươi nói phải không ?

Wow ! Nữ nhân này còn thú vị hơn , căn bản là đã coimình trở thành Vương phi rồi nha ! Cốc Tử Dung buồn cười lại vừa ghen tươngnghĩ ngợi .

“Lê Thiên Thiên , ta hiểu được nguyên nhân vì sao hômnay ngươi tới tìm ta , có điều ta chỉ có thể nói cho ngươi biết , dụng tâm củangươi để nhầm chỗ rồi , ta không phải thị thiếp của Cận Minh Lôi , đối với địavị sau này của ngươi cũng sẽ không có ảnh hưởng . Giống như ta vừa mới nói vớiĐỗ Như Mai , chỉ cần bệnh của Cận phu nhân tốt lên , ta lấy được tiền thưởngliền chạy lấy người , trước mắt ta chỉ là một người bên gối của Cận Minh Lôithôi , ngươi thật sự là khỏi phải lo lắng cho ta.” Cốc Tử Dung tỏ rõ thái độ ,ghen tuông trong lòng càng thêm tràn ra , âm thầm mắng tên Cận Minh Lôi đầu sỏgây nên , làm nàng rơi vào trong tình huống này .

Lê Thiên Thiên khép nửa mắt lắng tai nghe , thầm nghĩ, bằng vài câu nói qua loa lấy lệ của nàng đã nghĩ gạt người sao ! Cận Minh Lôicũng không phải là nam tử bình thường , hoàn toàn không có khả năng có bất kỳnữ nhân nàyo sẽ dễ dàng buông tha cho vinh hoa phú quý tới tay , càng đừng nóiđến là một nữ tử thân phận thấp kém . Chỉ có điều , dù thế nào đi nữa , vị tríĐịnh Bắc vương phi này , nàng đã định rồi , ai cũng không thể ngăn cản nàng .

Lê Thiên Thiên chỉnh sắc mặt “ Nếu Cốc cô nương khôngcó ý định kết giao với bọn ta , Thiên Thiên cũng không dám miễn cưỡng , nhưng ,nếu Cốc cô nương thay đổi chủ ý , Thiên Thiên bất cứ lúc nào cũng ở Hồng Vâncác đợi cô nương đến nói một lời.” Nàng ngừng lại , thấy Cốc Tử Dung vẫn mộtmặt lạnh lùng , nàng đành phải ngượng ngùng mở miệng : “Vậy Thiên Thiên liềnkhông dám quấy rầy Cốc cô nương nữa , Thiên Thiên cáo từ!”

“Xin cứ tự nhiên.” Cốc Tử Dung như trút được gánh nặngnhìn lên Lê Thiên Thiên không cam lòng đi khỏi cổng vòm của Hướng Tinh tiểu lâu, mới xoay người đi thẳng vô lầu , trong lòng có một cảm giác tực giận khó hiểu.

Chết tiệt ! Nàng rốt cuộc là làm sao vậy ?

***

Đêm đó , kh Cận Minh lôi đến phòng ngủ của Cốc Tử Dungở lầu hai của Hướng Tinh tiểu lâu thì lập tức phát hiện bóng dáng nàng nhàn rỗiở bên cửa sổ , toàn thân toả ra hơi thở xa cách không giống như ngày thường .

Hắn ngang ngược ngồi xuống bên cạnh nàng , một tay kéonàng vào trong lòng , để nàng ngồi ở trên đùi của hắn . “Sao vậy , mới một ngàykhông gặp , là ai làm Dung Nhi của ta không vui sao?” Hắn cười đùa điểm cái mũinhỏ của nàng .

“Cái gì của ngươi , từng thứ trên người ta toàn bộ đềulà của ta !” Cốc Tử Dung có chút buồn bực gạt tay hắn ra .

Nàng lần đầu ở trước mặt hắn biểu lộ ra cảm xúc chânthực , khiến Cận Minh Lôi có chút kinh ngạc.

“Xem ra thật sự có người chọc giận nàng . Là ai ?” Hắnđưa tay xoa cái má trắng nõn của nàng.

Cốc Tử Dung giật mình , bản thân lại thiếu chút nữa vìnỗi lòng buồn bực mà không khống chế được , vì thế chuyển đề tài khác : “Đừngđoán bừa . Đúng rồi , độc của lệnh đường đã giải rồi , thân thể cũng sắp khỏihẳn , lúc nào ngươi mới chịu đưa tiền thưởng cho ta?”

Cận Minh lôi sững sờ , có phần không thích ứng kịpthái độ thay đổi bất ngờ của nàng . “Nàng rất thiếu tiền dùng?”

“Đương nhiên !” Cốc Tử Dung dùng ánh mắt xem thườngliếc nhìn hắn một cái “Nếu không phải vì kiếm lấy tiền thưởng , sao ta phải ởlại Vương phủ.”

“Cầm số tiền kia rồi , nàng tính làm thế nào?” CậnMinh Lôi tò mò hỏi.

“Buôn bán!” Cốc Tử Dung Cũng không hiaáu diễm , thẳngthắn nói .

“Buôn bán ? Dựa vào một nữ nhân nàng ?” Cận Minh Lôilại kinh ngạc cho sự đặc biệt của nàng .

“Vì sao không được ? Ngươi có thể tự mình gánh váctoàn bộ sự vụ của Minh Ký thương hội , còn ta chỉ là làm buôn bán nhỏ lại khôngthể?” Cốc Tử Dung liếc xéo hắn .

“Ta không nói là không thể.” Cận Minh Lôi bật cười nói“Chỉ là ta chưa từng nghe một nữ nhân nói có suy nghĩ muốn buốn bán , mà khôngphải tìm một nhà tốt thành thân , ở nhà giúp chồng dạy con.”

“Ta không phải những người khác!” Cốc Tử Dung quảquyết nói , tiếp đó lại như để tăng thêm lòng tin của mình “Ngươi chừng nào thìđem tiền thưởng cho ta?”

“Nàng thật sự chỉ nghĩ đến tiền?” Con ngươi đen sâu xangưng tụ một ngọn lửa.

“Đương nhiên , có tiền mới có thể làm chuyện ta muốnlàm , chẳng lẽ vẫn còn dựa vào Định Bắc vương phủ để cho người ta nuôi dưỡng ?”Cốc Tử Dung khẳng định trả lời , cuối cùng vẫn nhịn không được châm chọc hắnmột câu .

“Để cho ta nuôi có cái gì không đúng ? Nàng đã làngười của ta , chỉ cần ta còn muốn nàng , thì tuyệt sẽ không bạc đãi nàng .”Cận Minh Lôi nói như thể hiển nhiên , trong lòng đã có ý niệm nuôi nàng cả đời.

“Buồn cười !” Cốc Tử Dung giễu cợt hừ một tiếng “Nhưvậy kết cục ngày nào đó ngươi đột nhiên không quan tâm ta , chẳng lẽ đến lúc đóta sẽ phải ngoan ngoãn tự nhận mình xui xẻo về nhà tự kiếm ăn , sau đó rơi vàocảnh hai bàn tay trắng ?”

“Cho dù ta không còn muốn nàng , nàng cũng có thể tiếptục ở lại trong vương phủ , ta sẽ không đuổi nàng đi.” Cận Minh Lôi có chút mấttự nhiên nói câu hứa hẹn chưa bao giờ nói với bất kỳ nữ nhân nào .

“Càng buồn cười.” Cốc Tử Dung lại khịt mũi “Đến lúc đóta chẳng phải là nhìn sắc mặt ngươi , cầu ngươi bố thí thưởng ta một miếng cơmăn sao?”

“Vì sao nàng phải ép lời nói đến khó nghe như vậy?”Cận Minh Lôi tức giận nói . Trước giờ chỉ có nữ nhan trăm phương ngàn kế muốn ởlại bên cạnh hắn , cho dù không có danh phận cũng ngọt như đường , chỉ có cônàng bé nhỏ này ,luôn khinh thường đãi ngỗ đặc biệt của hắn đối với nàng , thậmchí còn luôn nói những lý luận kinh thế hãi tục !

“Chẳng lẽ không đúng ,CậnMinh Lôi ngươi đường đường một Vương gia , muốn cưng chiều ai thì cưng chiềungười đó , muốn vứt bỏ ai thì vứt bỏ , ai dám lên tiếng ?” Cốc Tử Dung đã bịtập kích cả buổi chiều , sóng gió vẫn còn chưa bình ổn lại . Ai ! Không thểtưởng được mình cũng lâm vào cảnh tranh sủng với người , bị người ta chửi rủakhông chị được .

Cận Minh Lôi chưa từng bị người ta châm chọc như thế ,hai mắt lạnh xuống “Nàng đang trách cứ ta không cho ngươi một lời hứu hẹn , chonàng một danh phân ?”

Cốc Tử Dung nhìn con ngươi chợt lạnh lẽo của hắn ,trong lòng thầm than một tiếng .Ai! Sự khác biệt của một ngàn ba trăm năm , quárộng lại quá sâu rồi .

“Quên đi .” Nàng khoát tay . Muốn làm cho một cổ nhânhiểu việc nam nữ bình đẳng , quá khó khăn “Dù sao đi nữa qua chừng mười ngày ,lệnh đùng sẽ hoàn toàn khỏi hẳn , đến lúc đó quan hệ giữa chúng ta cũng có thểkết thúc rồi.” Từng có kinh nghiệm vượt qua việc huấn luyện trường kỳ , khiếnnàng bình tĩnh nói ra bế hoạch rời đi , bởi vì nàng kinh sợ đối với tình cảmcủa nàng càng lúc càng sâu , chonên quyết định rút thân trước.

Một cảm thủ sợ hãi bất an chưa từng gặp qua đánh vàotim Cận Minh Lôi ! Khi đột nhiên nghe Cốc Tử Dung dùng khẩu khí thoải mái nhưthế nói lời đoạn tuyệt xong , cả xúc xa lạ lập tức liền tràn ngập trong lònghắn , tức giận sâu sắc cũng bốc lên .

Nàng lại tuyệt không lưu luyên , mà còn bức thiết muốnrời khỏi hắn !

“Nàng có thể tiếp tục ở lại !” Hắn quả quyết nói , conngươi đen sâu thẳm hơi trầm đi , cảm xúc phức tạp tràn ngập trong đó .

Cốc Tử Dung tinh mắt nhìn thấy cơn tức giận chợt loélên rồi biến mất trong mắt hắn , nàng bỗng nhiên cười , thân mình mềm nhũn ,tiến sát vào ngực của hắn .

“Ngươi luyến tiếc ta ?” Nàng chìa ngón tay ngọc nhỏdài khẽ vẽ qua gương mặt của hắn .

Cận Minh Lôi có chút nhìn mê mẩn thái độ lại thay đổicủa nàng , còn chưa suy nghĩ cẩn thận đã lại rơi vào trong nụ cườiduyên dáng của mỹ nhân , mà động tác của ngón tay nàng dễ dàng khơi mào dụcvọng ở sâu trong hắn .

“Đúng là ta luyến tiếc!” Con ngươi hiện lên tia sángmị hoặc kỳ lạ , hắn thấp giọng nói , đầu hạ xuống , ngang ngược hôn lên đôi môiđỏ mọng của nàng , cánh tay chặt chẽ , đem thân hình nhỏ xinh của nàng hoàntoàn khoá ở lồng ngực .

Nàng còn muốn chạy , hắn có rất nhiều phương phải giữnàng lại ! Ít nhất khi hắn chưa chấp thuận , không cho pháp nàng rời khỏi Vươngphủ một bước .

Cánh môi mềm mại cùng thân hình nhỏ xinh mềm như khôngxương , lập tức dẫn khởi loại dục hoả muốn giữ lấy nàng không rời , Cận MinhLôi một bàn tay nâng đầu nàng , lưỡi xâm nhập vào miệng của nàng , quấn quýtcái lưỡi đinh hương của nàng , một tay kia đè lên cái mông tròn xinh của nàng ,một mặt áp chế , một mặt thuận lợi cho mình xoa nắn vuốt ve.

Tình cảm dâng lên , khuôn mặt trắng nõn của Cốc TửDung đổ ứng giống như thoa son , nàng mặc kệ lòng mình , cố gắp hấp thụ hơi thởấp áp của hắn , cung cấp vào hồi ức cho những ngày sau hai người chia ly cầndùng , cho nên nàng chủ động câu hẫn ham muốn của hắn , không muốn tiếp tục vìbất bình trong lòng mà phá huỷ sự hài hoà giữa hai người , để cho bản thânphóng túng một lần đi!

Hai tay nàng ôm lấy cổ của hắn , cố gắng đáp lại nụhôn giống như cướp đoạt của hắn .

Cận Minh Lôi kinh hỉ với lần đầu tiên nàng nhiệt tìnhchủ động đáp lại , cái lưỡi nóng rực càng thêm không lưu tình khuấy đảo trongmiệng nàng , thật lâu sau mới dọc theo cánh môi non mềm trượt xuống cái cổtrắng tinh của nàng .

“Thật là nhiệt tình !” Hắn thôsuyễn cắn lên cái cổ mềm mại , tỉ mỉ nhấm nháp ngửi hương vị của nàng , cánhmôi của hắn in liên tiếp dấu đỏ kích tình .

Hắn một tay đặt lên đỉnh núi tròn trĩnh của nàng , còncách lớp quần áo chơi đoà khiêu khích , làm cho nàng phát ra những tiếng rênkhẽ , khiến hắn càng điên cuồng .

Hắn không ân nhẫn nổi cởi bỏ toàn bộ quần áo của nàng, chỉ để lại cái quần lót .

Cốc Tử Dung cũng không cam chịu yếu thế cởi quần áonửa người trên của hắn , lộ ra đồi ngực cường tráng cứng rắn .

Da thịt nõn nà như tuyết trắng vì cảm xúc mạnh mẽ màửng đỏ , trên hai vú cao ngất là hai đoá hồng mai mê hoặc tầm mắt hắn , bàn tayto trong giây lát đã cầm lấy hai vú , để chúng nó trào đầy trong bàn tay thô to, sau đó đột nhiên ngậm lấy hồng mai , dùng đầu lưỡi liếm láp .

“Ừm …” Nàng than khẽ , tiếng nói ngọt ngào thực mịhoặc hồn người .

Âm thanh say mê kích thích lên giác quan của Cận Minhlôi , hắn trượt một bàn tay xuống , cách quần lót xoa nụ hoa giữa hai đù nàng ,khiến cho nàng càng thêm thở gấp đồn dập .

Ngón tay của hắn còn cách quần lót mỏng nhẹ nhàng chàxoát , cảm giác trong cơ thể nàng vì chịu kích thích dần trào ra chất mật ,thấm qua vải dính ướt ngón tay hắn .

Hắn rút tay , nhanh chóng đem cô nàng yêu kiều tronglòng thả nằm ở trên ghế dài , cửi quần lót , hai tai mạnh mẽ thô bạo tách đùingọc trắng tinh không tỳ vết của nàng ra .

Cấm kỵ hoa viên đẹp kinh người hoàn toàn hiện ra trướcmắt Cận Minh Lôi , giữa rừng đen hơi lộ ra hoa hạch , bởi vì dính chất dịch mànổi lên sáng bóng , hắn nhịn không được đưa ngón tay chà xoát , chuyển động qualại .

“Ừm …” Nàng bật ra một hơi mãnh liệt , bụng run rẩy ,cái mông tròn trịa không tự chủ được nhẹ lay động khẩn thiết .

“Thật đẹp” Hắn tấm tắc tán thưởng , dùng hai ngón tayđẩy hai bên bụi hoar a , nhìn tháy một cảnh đẹp mê hoặc người , làm cho bụngdưới của hắn càng thêm căng chặt , cương lớn âm ỷ đau đớn ,

Ngón tay của hắn nhờ vào hoạt dịch trượt vào , chuyểnđộng trêu đùa ở bên trong ,cho đến khi nàng khó chịu mấp máy mới mạnh mẽ càn rỡ đâm vào!

“Lôi!” Nàng đột nhiên hét lên , hoa kính chịu khôngnổi không ngừng trào ra mật ngọt .

“Thoải mái không?” Tiếng nói tràn ngập dục vọng truyềnra , mà nàng ý loạn tình mê rên đáp lại “Dung Nhi , thật nóng thật ướt …” Đầungón tay hắn dính đầy chất mật chuyển động ở trong hoa kính nóng ẩm chật hẹp .

Hoa kính nóng ẩm , giống như muốn giữ lấy ngón tay củahắn , liên tục co rút , kẹp chặt ngón tay hắn bừa bãi lung tung , cũng khiêugợi dục hoả của hắn càng nhiều hơn .

“Lôi .. a … Lôi…” Thần chí nàng đã hoảng hốt , khóchịu liên tiếp hô tên của hắn , tiếng nói yêu kiều quanh quẩn trong phòng .

Cận Minh Lôi vì muốn đè xuống xúc động một lần xông vàotrong cơ thể nàng mà toàn thân nóng lên , mồ hôi đầm đìa , hắn rút ngón tay ,đem hai đùi ngọc trắng noãn của nàng đặt lên trên vai mình , đầu hơi cúi , đãchôn vào giữ hoa viên bí mật trong đùi nàng .

Đầu lưỡi linh hoạt liếm láp hoa hạch ướt ái , tầng tầngmúi thịt theo kỹ xảo của môi lưỡi rung động lên xuống , hắn gậm cắn tiểu hạchmẫn cảm , không ngừng xoay tròn , bú mút .

“Ừm … A”

Một luồng sóng nóng bỏng nảy thẳng lên bụng Cốc TửDung , mười ngón tay trắng nhỏ bởi vì để thân dưới đỡ trên ghế dái mà trở nêntrắng bệch , trong miệng bật ra tiếng than tiêu hồn thực cốt , ở nơi sâu nhấttrong cơ thể khát vọng muốn bồi thêm vào , cô ngọ nguật mông đòi hỏi .

“Lôi … Ta chịu không nổi …” Khoái cảm mãnh liệt trànngập toàn thân , cô mê mẩn yêu cầu trong trống rỗng , lực chú ý hoàn toàn tậptrúng trên đầu lưỡi tà ác tuỳ ý dưới bụng kia .

Hoa kính tràn ra rất nhiều mật chất , thấm ướt đầulưỡi tham nhập bên trong của hắn , hắn tới tới lui lui chui vào hoa kính chặtchẽ mê người , mãi đến khi hạ thân sưng lên như muốn nổ thì lưỡi nóng mới rờikhỏi nơi nữ tính của nàng , dọc theo đường cong dịu dàng một đừng đi lên trên ,chiếm lấy thứ cứng rắn đỏ tươi , hai tay cũng bao phủ vuốt ve đồi núi mượt mà .

Hắn bú liếm , đưa Cốc Tử Dung đẩy thẳng lên đỉnh caocủa dục vọng .

“Lôi … Đừng làm nữa … Ta … A …” Nàng rên rỉ cong ngườilên , trong miệng phát ra tiếng kháng nghị khó chịu , dường như cảm thấy hắnđang cố ý muốn chòng ghẹo đến khi nàng chịu không nổi .

Cận Minh Lôi bỏ qua một bên vú , tay lớn trượt xuống ,ngón trỏ nhờ vào hoạt dịch lại đâm vào trong hoa kính siết chặt của nàng , ngóncái đặt lên hoa hạch ngoài cửa huyệt vuốt ve lên xuống , con ngươi đen thămthẳm tràn gập dục hoả nhìn nàng bởi vì dục vọng bao phủ mà khuôn mặt đỏ ửng lên.

“Nói nàng muốn ta .” Ngón tay vừa kéo ra đưa vào vừahơi đánh lên vách tường trong hoa kính của nàng , tiếng nói của hắn bức ép ,cảm giác vách tường trong hoa kích liên tục co rút đè ép ngón tay , loại xúccảm mãnh liệt này càng khiến người ta mất hồn , trong khoảng thời gian ngắn hắnmồ hôi rơi như mưa , nhịn không được kêu lên một tiếng đau đớn .

“Muốn … Ta muốn … Xin ngươi …” Nàng không chịu đượcnhu cầu mãnh liệt dưới hạ thân , khẽ nỉ nion nói ra câu trả lời hắn muốn , cáimông xinh cắn nhịn không được nâng lên , để ngón tay trong cơ thể mình càngthâm nhập sâu hơn .

Hắn thoả mãn hôn xuống , môi lưỡi nóng bỏng mút lấycánh môi non mềm của nàng .

Bất ngờ đứng dậy , hắn đem thân thể tuyết trắng dướithân ôm lấy , đi thẳng đến giường ngủ.

***

Cận Minh Lôi đem thân thể mềm mại của Cốc Tử Dung đặtlên trên giường , nhanh chóng cởi dồ mình ra , trực tiếp phủ lên nàng .

Hắn dùng cái đùi cường tráng tách hai chân nàng ra ,nửa thân dưới gần sát không để lại chút khe hở , để cự đại nóng rực đặt ở nơitư mật ướt đẫm của nàng , môi lưỡi cuồng dã mút lên nơi đẫy đà của nàng .

“A … ừm …” Gương mặt đỏ hồng chuyển động hai bên , CốcTử Dung chịu không nổi cự trêu chọc nhiệt tình cố ý của hắn , khao khát yêu cầuchiếm cứ suy nghĩ của nàng , hơi thở vô thức càng câu dẫn tâm hồn người khác .

Hắn tà ác dùng hạ thân to lớn không ngừng cọ xát ngoàihoa kính của nàng , chậm chạp không muốn tiến vào .

“Ừm…” Nàng chịu không nổi loại tra tấn giống như lăngtrì này , nâng đùi ngọt quấn chặt quanh hông hắn , u huyệt ướt đẫm chủ động dánvào cự đại cương chặt nổi đầy gân xanh .

Cận Minh Lôi thở gấp một tiếng , biết mình cuối cùngcũng đạt được mục đích , đem thân hạ dưới thân đùa tới cảnh giới ham muốn khôngthể quay đầu .

Đột nhiên , hắn động eo một cái , dùng tư thế cuồng dãđâm vào trong hoa kính của nàng !

“A…” Bất ngờ bị nhồi đầy khiến Cốc Tử Dung ngửa đầuthét lên , kêu lên cảm thụ đầy thoả mãn .

Cự đại cứng rắn hoàn toàn chưa vào hết trong hoa huyệtcủa nàng , hai tay Cận Minh Lôi cầm eo nhỏ của nàng , bắt đầu rút ra chọc vào .

“A … uh … Lôi…” Nàng ưỡn nửa thân dưới , cố gắngnghênh đón , phối hợp với vận động mất hồn của hắn .

“Dung nhi … Dung nhi …” Hắn khẽ than , càng đâm càngsâu , tốc độ nhanh dần , mỗi một lần gần như hoàn toàn rút khỏi cơ thể nàng ,sau đó lại dùng sức tiến vào , chạy thẳng đế tận cùng , bị khoái cảm buộc chặtma xát lửa nóng , làm tâm thần hắn nhốn nháo .

Hắn tay cầm một bên vú lay động , ánh mắt dừng trênkhuôn mặt kiêu mỵ vì dục vọng hiện ra vẻ phóng đãng , hắn thưởng thưc s, bàntay nhịn không được dùng sức xoa nắn bạch nộn trong tay , hông dùng lực , rasức đâm và trong huyệt run rẩy co rút .

“A …” Huyết mạch toàn thân giống như nghịch lưu , haitay Cốc Tử Dung nắm chặt đêm chăn dưới thân , ngửa cằm , hét lên , cảm giácmãnh liệt tăng vọt , nàng co rúm run rẩy không thôi .

Cận Minh Lôi gầm ghẹ , dục hoạ chạy đến đỏ mắt ,dùnghết sưc lực toàn thân đem nhiệt thiết dưới háng điên cuồng đưa vào huyệt kínhliên tục run rẩy , mà nàng cao trào co rút ép chặt nó , để cho hắn càng mãnhliệt đút vào .

Đột nhiên , hắn nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng ,nơi cổ họng bật ra tiếng kêu điên cuồng , hạt giống dục vọng đầy trướng điêncuồng được hắn dùng lực đẩy vào tận cùng trong cơ thể nóng bỏng của nàng …

Ái triều dần dần ngừnglại , Cận Minh lôi ôm thân thể ngập mồ hôi của Cốc Tử Dung vào trong ngực , nằmở trên giường .

“Dung Nhi , nàng có biết nàng đẹp thế nào không ?” Hắnquyến luyến không thôi vỗ về da thịt phấn hồng của nàng .

“Ừm …” Cốc Tử Dung lười biếng đáp lại . Không ngờ đượcmột lần chủ động tích dực tham gia lại mệt mỏi như thế , hơn nữa nàng cảm thấyhành động hôm nay của hắn đối với nàng có mưu tính nói không ra lời , chút suynghĩ này , lập tức truyền đến trong tay ---

“Dung nhi , thíchta làm vậy với nàng không ?” Hắn tà ác lấy tay bóp chặt xoa nén bầu vú đỏ bừng.

Hắn muốn dùng tình dục chinh phục nàng ! Cốc Tử Dungđột nhiên lĩnh ngộ .

“Ngươi đang nói cho ta biết , công phu trên giường củangươi rất tốt ?” Nàng có chút mệt mỏi ngước mắt nhìn lên , một tia bất mãn hiệnlên trong mắt .

“Ta chỉ không muốn nàng lo lắng nhiều , đừng dễ dàngtừ bỏ quan hệ phù hợp như thế giữa chúng ta .” Khoé miệng của hắn nhếch lên nụcười tà nịnh , trong lòng tán thưởng Dung nhi của hắn thật là thông tuệ , lậptức đoán ra ấn ý vì sao hắn dùng đủ loại động tác câu dẫn nàng .

“lo lắng cái gì ? lo láng một khi chúng ta chia tay ,ta sẽ vì không được thoả mãn dục vọng mà khó chịu ?” Cốc Tử Dung hài hước nhướnmày .

“Dung nhi …” Không thoả mãn dục vọng , ngôn từ lớn mậtnhư vậy lại từ thốt ra từ cái miệng nhỏ nhắn của nàng , làm hắn kinh ngạc khôngthô , lại khâm phục tính khí thẳng thắn không sợ chịu phê phán , mà nữ nhânxinh đẹp lại thông tuệ như vậy lại tuyệt không chịu sự trói buộc bởi giáo lý ,hắn làm thế nào có thể buông tay dễ dàng ?

Con ngươi đen thâm trầm nhìn chằm chằm khuôn mặt vìhoan ái mà càng thêm dịu dàng đáng yêu , trong lòng hắn dâng lên một cảm xúcmãnh liệt .

Tham muốn giữ lấy , ngón tay đang vuốt ve đầu vú cợtdọc theo đường cong của thân hình trượt xuống , trựctiếp công kích bụi hoa mê người giữa hai đùi nàng .

“Này , ngươi làm gì ?” Phát hiện điều không đúng CốcTử Dung tính phản xạ khép chặt hai chân , nhưng không bằng tốc độ của tay hắn ,ngược lại còn kẹp chặt bàn tay hắn giữa hai chân nàng . “A!” Nàng sợ hãi kêumột tiếng .

Hắn mãnh lực dùng đùi tách hai chân khép lại của nàng, bàn tay to đi vào bụi hoa , ngón tay nhanh chóng đâm vào trong hoa kính cònướt ái .

“A … Đừng … Làm sao ngươi … lại tới nữa …” Nàng kinhhô một tiếng , vặn vẹo mông muôn thoát khỏi đầu ngón tay đang tàn sát bừa bãitrong cơ thể nàng , bất đắc dĩ nàng giống như con gà con nhỏ bé , không thể layđộng hắn nửa phần , ngực lại còn làm cho ngón tay giống như có ma lực của hắnđộng đến hơn , thân thể từ từ xụi lơ , ham muốn vừa bình ổn lại bị hắn khơi mào.

Đôi môi Cận Minh Lôi mang theo ham muốn nặng nề ngangngược chiếm lấy đôi môi mỏng khẽ than của nàng .

Lực đạo kháng cự của thiên hạ dưới thân rất nhr , hắnxoay người một cái , một lần nữa đè lên thân thể mềm mại của nàng , nhiệt thiếtdưới khố lại không chút lưu tình đánh về phía nàng.

Hai thân hình trần trụi quấn lấy nhau , dục vọng kíchthích tràn ngập , tất cả vấn đề phiền chán tạm thời đều bị ném ra sau đầu …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.