“Vì sao nàng không giống những nữ nhân khácthấy ta thì giống như một con mèo con đi theo sau làm nũng , trái lạiluôn trở mặt , cự ta ở ngoài ngàn dặm ?” Cận Minh Lôi có chút bựcmình gặm cắn lên vành tai khéo léo đáng yêu của nàng .
“Ngươi … Ngươi có lầm hạy … không ? Bây giờ đanggiữa ban ngày ban mặt , ngu ngốc mới đi để mặt ngươi ở chỗ này làmtrò đó !” Vành tai truyền đến tê dại chạy khắp toàn thân , khiến CốcTử Dung phải dùng hết khí lực mới nói lên lời .
“Nói như vậy …” Nhiệt khí mê hoặc của Cận MinhLôi liên tục thổi vào trong tay của nàng , “Nếu như không có ngườithấy , nàng sẽ chịu mặc ta muốn làm gì thì làm , không ngăn cản gì?’ Theo hơi thở ấm áp , ngôn ngữ mờ ám đồng thời cũng truyền vào tainàng .
Vừa nghe rõ ngôn từ hơi ẩndụ của hắn , Cốc Tử Dung cùng lúc cảm thấy nửa thân dưới cương cứngcủa hắn đang dán vào chỗ tư mạt của mình , còn tà ác cọ xát .
Không thể nào ? Mặc dù nàng chưa từng mỗi lầnhắn đến Hướng Tinh tiểu lâu cầu hoan , nhưng mà ở chỗ này …Có lầmhay không , hắn là cổ nhân nhưng so với nàng đến từ thế kỷ 20 lạicàng phóng khoáng hơn .
Cốc Tử Dung sắp xếp lại tinh thần , đang muốnnghiêm khắc khiển trách , cự tuyệt hắn vẽ lên người thì Cận Minh Lôilại giống như nhìn thấy suy nghĩ của nàng , cặp môi nóng bỏng lậptức che lên môi hồng của nàng , ngăn chặn lời nàng muốn nói , đầulưỡi nhân cơ hội chui vào trong miệng hơi mở của nàng .
“Ừm…” Cốc Tử Dung trợn tròn mắt , sau đó cảmgiác thân mình bị nâng lên một chút , Cận Minh Lôi đã ôm nàng từ trênlan can vào lòng , cước bộ không ngừng cấp bách đi vào một nơi bímật sau hòn giả sơn mới buông nàng ra , để nàng dựa lưng vào trên mộtmặt đá bằng phẳng .
Môi lưỡi nồng nhiệt của hắn cực kỳ kỹ xảo ,cường thế công kích cái lưỡi đinh hương của nàng , giống như muốn cắnnuốt nàng , đầu lưỡi lướt qua mỗi một nơi mềm mại trong miệng nàng ,mút hết toàn bộ hương thơm trong miệng nàng .
Cốc Tử Dung không thể chống lại sự vuốt ve tànịnh của hắn , toàn thân nóng lên hư mềm bị hắn ngang ngược đặt trênmặt đá , vô lực lại có động tác phản đối .
“Không … Đừng ở … nơi này …” Nàng gian nan giứalúc hắn không ngừng nghỉ hôn mút miễn cưỡng phun ra một câu , cố gắngbảo trì một tia trấn tĩnh cuối cùng trong đầu .
“Ngoan , thân ái , đừng lo lắng , nơi này rấtkín đáo , không có người thấy … Ta muốn nàng bây giờ…” Tiếng cườinói trầm thấp của Cận Minh Lôi làm yên lòng nàng , một đôi tay to lớnvỗ về chơi đùa lên từng nơi mềm mị toàn thân nàng.
Bài tay to rút ra từng món quần áo của nàng ,thẳng đến khi thân thể mềm mại của nàng hoàn toàn trình hiện trướcmắt hắn . Dục hỏa đã che kín con ngươi đen , lúc này ngọn lửa càngbùng cháy dữ dội nhìn chằm chằm đường cong trần trui của nàng khônghề buông lỏng chút nào .
“Ngươi…” Cốc Tử Dung chưa bao giờ bại lộ như thếnày trước ban ngày ban mặt , bởi vì nhục nhã mà da thịt toàn thânnổi đỏ ứng , được ánh nắng chiếu xuống , hiện rõ kiều thái mịhoặc .
“Ừm…’ Cốc Tử Dung nhất thời rơi vào khoái cảmto lớn cuồn cuộn đến , tình cảm mãnh liệt trong cơ thể nháy mắt bốccháy lên , toàn thân bị hắn trêu chọc đến mềm nhũn .
“Thích cảm giác này không ?” Con ngươi đen củaCận Minh Lôi nhìn chằm chằm vào hai má đỏ bừng mê người của nàng ,vì tự tôn của nam nhân được thỏa mãn mà nở nụ cười . Chỉ có lúcthế này , nàng mới có thể là không giữ lại chút nào với hắn , lộra phong thái mềm mại đáng yêu mà một nữ nhân nên có .
Cùng với tay lớn trượt xuống , người của hắncũng theo đó ngồi xổm xuống trước mặt nàng , đen một đùi trắng nõncủa nàng đặt ở trên vai , sau đó cầm cái mông xinh xắn , môi lưỡinóng bỏng chôn vào giữa hai chân của nàng , hôn lên hoa tâm đã hơi ướtát của nàng .
“A---“ Nhất thời Cốc Tử Dung run rẩy toàn thânthan nhẹ ra tiếng .
Cho dù đây không phải lần đầu tiên hắn làm loạiđộng tác này , cũng không quản họ hắn đã hoan ái không biết bao nhiêulần , nàng vẫn có chút không thể thích ứng sự cứng ngắc thân dưới ,thẳng đến khi từng đợt sóng khoái ý cho phép , nàng mới dần dầnthả lỏng , chậm rãi sa vào trong đó .
Hắn duỗi thẳng đầu lưỡi trêu trọc hoa tâm sunghuyết mẫn cảm của nàng , đầu lưỡi linh hoạt liếm mút , thẳng đếnkhi nàng phá ra thanh âm vui sướng yêu kiều , hoa kình cũng ồ ồ chảyra mật thì hắn mới đút một ngón tay dài thăm dò vào dũng đạo trơnướt , phối hợp lấy đầu lưỡi khua động , nhẹ nhàng trừu sáp trong cơthể nàng.
Hai tầng kích thích , khiến đầu Cốc Tử Dungngửa ra sau trên tảng đá , trong miệng bật ra tiếng kêu động lòngngười.
Đột nhiên , hắn thêm ngón tay thứ hai , hai taykhông ngừng qua lại ra vào trong hoa huyệt chặt chẽ , tốc độ dần dầnnhanh hơn , cảm thụ thớ thịt trong huyệt kình bắt đầu run rẩy khôngngừng .
“A---“ Cốc Tử Dung ôm chặt đầu Cận Minh Lôi , hôhấp dồn dập hét to ra tiếng , toàn thân co rút , run rẩy mặc cho caotrào thổi quét toàn thân nàng .
Cận Minh Lôi đứng lên , nhìn vẻ mặt đỏ ửng củaCốc Tử Dung , không cần phải nhiều lời tiến về trước ngăn chặn thânthể mềm mại của nàng , một đôi tay sắt nâng chân ngọc của nàng lên ,đem cực đại cương cứng của chính mình phóng thích ra một lần cốgắng nhập vào trong hoa kình không ngừng siết chặt , phóng đãng luậnđộng .
Thân hình cao lớn vĩ đại của hắn mặc đầy đủquần áo che đi người nàng , hoàn toàn che lấp thân hình nhỏ xinh trầntrụi của nàng , hắn dán chặt lấy nàng , nam tính cứng nóng lại vừalần lượt cố gắng nhập vào cơ thể nàng , hắn đem hai chân nàng nânglên cao , khiến cho nơi riêng tư giao hợp của hai người càng thêm chặtchẽ khít khao , mà nàng vừa ướt vừa nóng lại rất nhanh bao vây lấylàm hắn càng thêm dùng sức cố gắng đâm nàng thật nhanh , hưởng thụkhoái ý như ngạt thở tràn ngập trên dưới toàn thân .
Khi khí lực cường tráng của hắn áp bức , CốcTử Dung khó khăn thở hổn hển , cự đại to lớn qua lại ma xát nhụy tâmmẫn cảm , khiến nàng hưởng thụ khoái cảm khó nói lên lời . Trongmiệng nàng bật ra khoái ý yêu kiều , thân thể hứng lấy yêu cầu cuồngdã của hắn .
Cao trào mãnh liệt đánh úp tới khiến đầu ócnàng nhất thời trống rỗng , trong phảng phất , nàng nghe thấy hắnthở dồn dập , sau đó hắn điên cuồng hét lên một tiếng , nàng cảmgiác vật nam tính cứng rắn trong cơ thể nàng rung động một trận , sauđó một cỗ nhiệt lưu đáp úp lại …
***
“Ngươi rất yêu thích đại ca sao ?”
Giọng nói nam tính làm quấy nhiễu Cốc Tử Dungđang ngẩn người ngồi trong lương đình ở Hướng Tinh tiểu lâu .
“Ngươi tới làm gì ?” Cố Tử Dung ngẩng đầu nhìnlên Cận Minh Kỳ đã bước vào lương đình , không khách khí hỏi , tronglòng càng thêm buồn bực .
“Tốt xấu gì ngươi cũng là khách quý của ĐịnhBắc vương phủ , tơi tới thăm cũng là chuyện đương nhiên .” Cận Minh Kỳngượng nghịu ngồi xuống ghế , giả vờ không thấy được vẻ xem thườngcủa nàng.
“Ngươi có lòng tốt như vậy ?” Cốc Tử Dung tràophúng nói , không khách bẻ gãy lời nói dối mà hắn cố gắng lắm mớinói ra được .
Cận Minh Kỳ cười khan một tiếng , “Làm gì phảinói chyện không khách như như vậy …” Thấy nàng lại liếc mắt một cái“Được , được , không phải ta tới thăm ngươi được chưa ! Chẳng qua nhữngngày này ta nghe được một ít tin đồn trong phủ , muốn đến hỏi ngươimột chút thôi.”
“Sao ngươi không đi hỏi Cận Minh Lôi , ngược lạilại tới hỏi ta ?”
Nói đến sự việc này , trong lòng Cốc Tử Dungliền muốn nôn , rõ ràng là một việc nhỏ , nhưng truyền qua bên thứ ba, việc nhỏ lại biến thành đại sự.
Hôm đó , Cận Minh Lôi sau khi ở chỗ kín đáotrong Tinh Vân cư hoan ái đã ôm Cốc Tử Dung đã hôn mê trở về Hướng Tinhtiểu laai , ngày hôm sau tin tức Cốc Tử Dung quần áo không chỉnh tềđược Cận Minh Lôi ôn truyền khắp trong phủ , khiến nàng thỉnh thoạngphải nhận được ánh mắt mờ ám của mọi người .
Thật sự là nhàm chán ! Cổ nhân đều là ngườiăn no hết việc sao ? Chỉ toàn lấy chuyện người khác bàn tán là tròvui.
“Ta muốn là có thể đàođược lời từ miệng đại ca thì sao cần phải chạy tới hỏi ngươi.” Trongmắt Cận Minh Kỳ không thể che hết vẻ hết cách.
“Vậy ngươi cho rằng ngươi hỏi , ta sẽ trả lời ?”Cốc Tử Dung giễu cợt nói .
“Thế thì không phải , ta chỉ là tò mò , ngươinhất định rất yêu thích đại ca , nếu không theo cá tính của ngươi ,sao có thể dễ dàng đáp ứng làm như nhân của huynh ấy mà không códanh phận nào.’ Như mình , có chỗ nào không phải là bị mồm mép linhhoạt của nàng châm chọc đến mức toàn thân thương thế chồng chất ,làm hắn không dám lĩnh giáo .
“Các hạ rõ ràng chính là nam tử hán , lại cứthích học tam cô lục bà trong vương phủ , chỉ làm cái việc không thămdò sự riêng tư của người khác.” Cốc Tử Dung nói .
“Chẳng lẽ ngươi phủ nhận ?” Cận Minh Kỳ lậtmặt khinh bỉ , nhịn xuống cơn bức mà nàng rắp tâm dùng từ giễu cợt.
“Lỗ tai người nghe thấy ta phủ nhận sao ? Khôngsai , ta là tình nhân của Cận Minh Lôi” Cốc Tử Dung thản nhiên thừanhận rõ ràng .
“Tình nhân ?!” Cận Minh Kỳ khó hiểu trợn mắt .Từ ngữ thật quái dị.
“Loại chuyện này người tình ta nguyện , đươngsự chúng ta đều không nói gì , các ngươi ở bên ngoài đúng là nhànrỗi.” Nàng liếc xéo nhìn hắn một cái .
“Chẳng lẽ ngươi không muốn đại ca cho ngươi mộtdanh phận ?” Cận Minh Kỳ không dám tin nhìn lên vả mặt thờ ơ như khôngcủa nàng .
“Ngươi là nói giống như hai vị thị thiếp trongHồng Vân các kia ư , hay là mấy oanh yến trong Duyện Vân các của ngươi?” Cốc Tử Dung nhìn biểu tình kinh ngạc nhìn hắn .
“Khụ …” Cận Minh Kỳ có chút mất tự nhiên honhẹ một tiếng . “Vậy thì sao , dù sao cũng còn hơn không danh khôngphận.”
“Thiếu gia , an bình làm một thị thiếp có danhphận thì thế nào ? Còn không phải là chờ cho mấy nam nhân hoa tâm cácsau khi chơi chán thì vứt bỏ sao ! Ta cần gì phải tự tìm đến phiềntoái , đợi cho mọi người ghét , trực tiếp một chém cắt đôi , khôngphải tốt hơn sao ?” Đi tới niên đại này , khiến nàng sâu sắc cảm nhậnđược nam tử cổ đại không thể chung tình , một phu đa thê đã trở thànhquan niệm thâm căn cối rễ , còn nàng sẽ tận lực không trở thành mộtphần tử trong số đó .
“Ngươi … Ngươi rốt cuộc là loại nữ nhân như thếnào ?” Cận Minh Kỳ kinh hãi với sự lớn mật của nàng , trái với lễgiáo , thật sự không thể tin được một nữ nhân sống trong khuê phònglại có thể nói ra những lời này . Nàng quả thực là khác với ngườithường .
Cốc Tử Dung nghe vậy , tâm căng thẳng , cảnhgiác bản thân nhất thời không suy xét , không ngờ lại đem suy nghĩtrong lòng dễ dàng nói ra .
“Mặc kệ ta là dạng nữ nhân nào , dù sao ngaykhi độc của lệnh đường được giải hết , thì ta sẽ chạy lấy người ,không nhọc ngươi quan tâm “
Cận Minh Kỳ lại trố mắt ra ,cánhmôi mấp máy vài cái , đang muốn tiếp tục nói gì đó thì thấy hộ vệCận Phong đi tới lương đình .
“Chuyện gì ?”
Cận Phong nhìn về phía trước , chào hỏi CốcTử Dung xong mới chuyển hướng Cận Minh Kỳ .
“Thiếu gia , Vương gia đang tìm người , mời ngườiđến Tinh Vân cư”
“Đại ca tìm ta?” Cận Minh Kỳ nhướn mày , “Chuyệngì xảy ra sao ? Bằng không vì sao phải đến Tinh Vân cư?”
“Cận Phong không rõ , chỉ biết là Vương gia cũngmời tiểu thư đến”
“Được rồi!” Cận Minh Kỳ chuyển hướng sang CốcTử Dung , “Cốc cô nương , tại hạ có việc , đi trước một bước .”
“Xin cứ tự nhiên .” Cốc Tử Dung không thèm để ýphất phất tay , lại thấy vẻ mặt Cận Phong muốn nói lại thôi , “Cậnhộ vệ có chuyện cứ nói thẳng .”
“Cốc cô nương , nếu ta không nhầm , Vương gia hẳnlà cũng sai người mời cô đến Tinh Vân cư trước thì phải .”
“Ngươi nghe nhầm” Cốc Tử Dung lập tức phản bác, “Đây là việc nhà của các ngươi , sạo lại cho phép người ngoài nhưta xen vào chứ .” Thấy Cận Phong nói Cận Y Quân cũng bị gọi đến TinhVân cư thì nàng đã biết rõ sự tình đến tám phần , cho nên hắn nhấtđịnh sẽ không mời nàng tới Tinh Vân cư vì chuyện này .
“Việc nhà ? Việc nhà gì ?” Cận Minh Kỳ hoàinghi nhìn nàng .
“Ngươi đi là biết , hỏi nhiều như vậy làm gì !”Cốc Tử Dung lại phất tay . Nàng nhẹ nhàng ngáp một cái , quyết địnhchờ đám ruồi bọ này đi rồi phải ngủ một lát , nào ngờ ----
“Tử Dung cô nương .” Thị nữ Tiểu Thanh được pháitới hầu hạ Cốc Tử Dung vội vàng chạy vào lương đình , “Vương gia mờingười đến Tinh Vân cư’
“Hả ? Không thể nào?” Sâu ngủ ngay lập tức chạymất , đây là việc nhà của hắn , tìm nàng làm gì , cũng không phảichơi mạt chược , thiếu người đánh thì đập thêm vào !
‘Đi thôi , Cốc cô nương , xem ra ngươi phải theo tacùng đến Tinh Vân cư đi xem cái “việc nhà này.” Cận Minh Kỳ có chúthả hê mời nàng đồng hành .
“Đi thì đi !” Cốc Tử Dung dẫn đầu đi ra khỏilương đình , trong lòng thầm mắng Cận Minh Lôi , bởi vì nàng tuyệt đốikhông muốn nhảy vào đám nước đục này .
Cận Minh Kỳ nhìn Cốc Tử Dung không cam lòng đikhỏi lương đình , khóe miệng không kìm được nhếch lên một ý cười cợt, đi theo phía sau nàng .
Có lẽ Cốc Tử Dung thực sự thích đại ca , nếukhông theo cá tính gai góc của nàng , sao lại không chút phản khángnào ngoan ngoãn phụng mệnh đi chứ , đáng tiếc chính cô ta hình nhưcòn chưa nhận ra .
***
Khi Cốc Tử Dung cùng Cận Minh Kỳ trước sau bướcvào đại sảnh Tinh Vân Cư thì trong phòng Cận Minh Lôi , Cận Y Quân , vợchồng Cận Chính Minh đã đợi từ sớm .
Thấy thân ảnh hai người cùng tiến vào trong sảnh, trong con ngươi đen sau thẳm hiện lên một tia không vui.
“Dung Nhi , lại đây !” Hắn ra lệnh .
“Đại ca gọi ngươi!” Cận Minh Kỳ khẽ đẩy đầu vaiCốc Tử Dung một cái , không lưu ý đến một ánh mắt không vui bắnthẳng về phía cái tay đẩy người của hắn .
“Biết rồi ! Ta không phải người điếc!” Cốc TửDung không quay đầu trả lời lại , sau đó hào phóng đi về phía CậnMinh Lôi , mở miệng đánh đòn phủ đầu , “Đây là việc nhà của ĐịnhBắc Vương phủ ngươi , gọi ta tới làm gì ?”
Cận Minh Lôi đưa tay kéo nàng ngồi xuống bêncạnh , mới nói : “Sự tình là nàng phát hiện trước , có lẽ có mộtsố việc cần nàng tới giải thích.”
“”Ta chỉ có trách nhiệm báo cáo kết thúc ,chuyện khác không liên quan đến ta .” Cốc Tử Dung nói rõ trước.
Cận Minh Lôi âm thầm liếc mắt nhìn nàng mộtcái sau đó mới chuyển hướng mọi người .
Cận Minh Kỳ ngồi xuống đã giành nói : ‘Đại ca, rốt cuộc là chuyện gì quan trọng cần gọi cả nhà đến vậy ?”
Cận Minh Lôi vẫy tay ra hiệu cho hạ nhân lui sauđó mới mở miệng , “Ngày hôm nay ta mời mọi người tới , là muốn biếtvì sao có người lại hạ độc với nương.”
“Huynh tra được gì sao ? Là ai ?” Cận Minh Kỳgấp gáp hỏi , nhưng vì ánh mắt Cận Minh Lôi ném về hướng Cận Y Quânrồi hỏi mà chấn động .
“Y Quân , muội có bằng lòng nói cho chúng tabiết nguyên nhân vì sao làm như vậy không ?”
Một câu , ngay lập tức ở trong đại sảnh dâng lêncơn sóng gió động trời.
Sắc mặt Cận Y Quân tái nhợt như tờ giấy , vợchồng Cận Chính Minh thì là vẻ mặt không dám tin , Cận Minh Kỳ bởivì kinh ngạc mà mắt mở to , chỉ có Cốc Tử Dung nhìn không có biểucảm gì , giống như đang xem một vở kịch hay .
Trong sảnh nhất thời tĩnh lặng không tiếng động.
Thật lâu sau , Cận Y Quân bị ánh mắt mọi ngườinhìn vào mới phun ra một câu , “Y Quân … Không hiểu ý trong lời nóicủa đại ca.”
Ánh mắt Cận Minh Lôi lạnh lùng , “Lúc trướcDung Nhi có điều hoài nghi với muội ta còn bán tín bán nghi , sau đó…” Hắn lấy một bọc giấy từ trong lồng ngực ra , “Cái bọc này ởtrong đáy rương quần áo của muội , muội không lạ lẫm gì đúng chứ!”
Cận Y Quân cả người chấn động sắc mặt lạitrắng đi vài phần , ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm vật trong tay CậnMinh Lôi , cuối cùng cắn răng thừa nhận , “Đúng ! Độc là do ta hạ!”
Cả phòng ồ lên !
“Cái gì ?! Thật là muội ?” Cận Minh Kỳ kêu to ratiếng .
“Quân Nhi , con … con vì sao phải làm như vậy ?”Ánh mắt Cận Chính Minh khiếp sợ hỏi , thê tử bên cạnh chỉ chăm chúnhìn Cận Y Quân .
“Ông còn dám hỏi ?!” Cận Y Quân gào lên với CậnChính Minh , vẻ mặt mất mát . ‘Năm đó ông thừa dịp uống rượu chiếmđoạt nương ta , mới có thể khiến bà mang thai ta không được chào đón ,nhưng nếu không mang thai ta , ông vẫn chấp nhận bà sao ! Nhưng sau khitiếp nhận bà thì sao ? Ngươi bỏ mặc bà , hờ hững với bà , chẳngquan tâm , cuối cùng bà vì nhớ nhung ông mà mất đi ý trí sinh tồn rồichết vì khó sanh , mà hết thảy điều này đều là bởi vì bà ta !”Ngón tay của nàng chỉ vào Tô Vân Nhi , “Còn ta chỉ là mời bà ta nếmthủ cái loại mùi vị sống không bằng chết thôi!”
“Quân Nhi … Ai ! Sự tình không phải như thế …Những việc này là ai nói cho con ?” Cận Chính Minh tức giận nói .
“Nếu muốn người không biết , trừ phi mình đừnglàm . Ngươi cho là thời gian qua lâu như vậy , là có thể che lấp nhữngtội lỗi ngươi từng phạm phải sao ?” Cận Y Quân nhìn thấy vẻ mặt củaông , càng thêm nhận định ông có tật giật mình .
“Ta luôn muốn bồi thường tiếc nuối mất ngườithân của con . Vân Nhi trước giờ cũng coi đã quá , chưa bao giờ có bấtcông , vì cái gì con …” Cận Chính Minh thở dài nói . Từ nhỏ đến lớn, cá tính của Quân Nhi quái gở , không chịu thân thiết với người khác, còn hắn tự nhận đã chăm sóc nàng hết sức có thể .
“Để cho ta cái ăn , cái mặc , nhưng đối với tahờ hững , thế mà gọi là bồi thường sao ?” Cận Y Quân cười lạnh nói.
“Quân Nhi , con … Ai !” Là con không cho người tatiếp cận , chứ không phải là chúng ta không thèm nhìn con ! Cận ChínhMinh giơ tay lên nhưng vì miệng lại khó trả lời mà hạ xuống .
Một đôi tay ôn nhu cầm lấy tay hắn , là Tô VânNhi , trong sự ôn nhu của bà mang theo vẻ bất đắc dĩ nhìn lên nữ nhânmình coi như con .
“Quân Nhi , những lời này con nói , là bà vú MaiLinh nói cho coi sao !”
“Bà…” Ánh mắt kinh ngạc của Cận Y Quân xem nhưchấp nhận .
“Sự việc năm đó , chúng ta vốn không muốn chocon biết , vởi vì sự tình chỉ có ba người cha con , ta và nương conbiết .” Tô Vân Nhi than nhẹ một tiếng , rồi nói tiếp : “Không ngờ đượcMai Linh lại bịa đặt ra những rời này .
“ý của bà là , những lời của bà vú đều làgạt ta ?” Cận Y Quân căm giận nói .
“Con là bà ta nuôi lớn ,tin lời của bà làchuyện đương nhiên , nhưng mà chuyện năm đó bà ta cũng chỉ biết mộtphần , thực tế còn rất nhiều chuyện , hơn nữa …” Tô Vân Nhi dừng lại, ánh mắt chuyển thành nghiêm túc , “Quân Nhi , con thật sự muốn biếtsao ? Ta hi vọng con đừng tiếp tục hiểu lầm cha con , cũng hi vọng conđừng lấy chuyện này tiếp tục tra tấn chính mình .”
“Được , bà nói , bản thân ta muốn nghe xem bàcó thể nói ra chuyện gì .” Đôi mắt Cận Y Quân lóe lên vẻ phô trương .
“Cho dù thật sự không chịu nổi ?’ Tô Vân Nhicường điệu nói , một mặt hi vọng sự thật có thể làm cho nàng quênđược , một mặt lại sợ sự thật sẽ làm nàng tổn thương không chịu nổi.
Cận Y Quân rùng mình ,cắn răng nói : “Ta chấp nhận!”
“Được” Tô Vân Nhi nhìn vào nàng thật sâu “Ta khôngbiết con có biết hay không , Hồng Nhi , cũng chính là mẹ con , nàng vốn là nhahoàn hồi môi của ta , lúc ta còn chưa vào Cận gia thì đã định thay nàng tìm mộtmối hôn sự , nhưng nàng cự tuyệt , kiên trì theo ta gả vào đây . Lúc trước tacũng không biết , kỳ thật từ lúc Chính Minh tới thăm ta thì Hồng Nhi đã yêuChính Minh , lúc ấy không biết là ta rất mơ màng hay là Hồng Nhi che dấu giỏi ,từ đầu đến cuối cũng không phát hiện ra , đương nhiên Chính Minh cũng khôngbiết chút nào . Mãi đến khi Lôi Nhi , cũng chính là đại ca ngươi được mười tuổithì ta bị phong hàn nằm liệt giường , Hồng Nhi lại thừa dịp Chính Minh chuyêntâm chăm sóc ta , không ngủ không nghỉ không có chút phòng bị , hạ dược vàonước trà … Dược tính phát tác làm Chính Minh chiếm đi sự trong sạch của nàng .”
Tô Vân Nhi nhìn thấy sắc mặt trắng bệch khiếp sợ củaCận Y Quân , không khỏi thở dài .
“Hôm sau , Chính Minh tỉnh lại , vừa giận dữ vừa xấuhổ nói thật với ta , còn ta trong lúc đau lòng , cũng hiểu được lòng ái mộ củaHồng Nhi đối với Chính Minh , vì thế nhịn đau nạp Hồng Nhi làm tiểu thiếp củaCận Chính Minh , nhưng Cận Chính Minh một lòng đánh chết cũng không chịu , mãiđến một tháng sau , Hồng Nhi có thai , không muốn đứa nhỏ không có tên họ ,Chính Minh mới miễn cưỡng đồng ý nạp Hồng Nhi làm vợ lẽ , nhưng hắn không hiểucũng không bỏ qua viêc Hồng Nhi dùng dược với mình , cho nên ngoài việc phânphó hạ nhân tận tâm chăm sóc nàng ra , căn bản là không muốn thấy nàng , ngoàinhững lúc thỉnh thoảng theo ta tới thăm , lúc ấy một trong những hạ nhân chămsóc Hồng Nhi chính là Mai Linh.”
“Hồng Nhi mang thai bốn tháng thì bắt đầu ba ngày hailượt đến Tinh Vân cư láo loạn , khóc lóc kể lể Chính Minh hờ hững với nàng ,chúng ta vì nàng đang có mang cũng không nhẫn tâm trách móc nặng nề , nhưng thếnào đi nữa Chính Minh cũng không chịu có một biểu cảm dù là giả dối đối vớinàng , cho nên trước khi Hồng Nhi chuyển dạ , nàng không thôi làm việc như vậy. Một tháng trước khi chuyển dạ Hồng Nhi đến tranh cãi ầm ĩ ở Tĩnh Vân cư ,nhưng bởi vì xúc động quá mức nên không cẩn thận bị ngã mà sinh non , sau khisinh hạ con lại vì mất máu nhiều mà qua đời , không phải như lời Mai Linh nóilà bởi vì mất đi ý niệm sinh tồn mà chết . Hồng Nhi đột nhiên qua đời , tatrong lúc thương tâm cũng không phản đối Mai Linh tự nguyện gánh vác chức vụ bàvú , lại không ngờ được nàng ta lại nói dối con.”
Tô Vân Nhi đem chuyện cũ nói ra , sắc mặt bi thương ,ngữ khí rất là tiếc nuối .
“Mười mấy năm qua , ta đều coi con là nữ nhi thân sinh, nhưng không hiểu sao con luôn tránh xa ngàn dặm , nếu ta sớm biết nỗi niềmtrong lòng con , thì sẽ không để con thống khổ nhiều năm như vậy , đây là takhông làm tròn bổn phận . Quân Nhi , ta không trách con dùng phương thức nàythay mẹ con lấy lại công đạo , chỉ là ta không muốn để con hiểu lầm cha con làmột người vô tình vô nghĩa , hiện giờ ta nói ra chân tướng sự thật , chỉ hivọng con có thể buông bỏ hận thù , sống thật vui vẻ.”
Cận Y Quân nhìn ánh mắt thành khẩn của Tô Vân Nhi ,trong lý trí đã tin tưởng lời nói của bà , nhưng khúc mắc mười năm làm saonói gỡ bỏ là có thể gỡ bỏ .
Thì ra tất cả những điều nàng tin tưởng trước kia đềulà nói dối …. Nàng không tự chủ được co rúm người lại , không thể chấp nhậnđược sự mù quáng của mình , nhìn thấy sự khiển trách trong mắt hai vị huynhtrưởng , nàng cuối cùng cũng sụp đổ hét to một tiếng , xoay người lao ra bênngoài.
“Quân Nhi!” Tô Vân Nhi lo lắng gọi theo , muốn tiếnlên đuổi theo nhưng lại bị Cận Chính Minh giữ lấy .
“Vân Nhi , trước đừng đi , tâm tình nó bây giờ nhấtđịnh rất loạn , cho nó chút thời gian , rồi chúng ta lại đi thăm nó.” Nói xong, Cận Chính Minh gọi hạ nhân đi theo chăm sóc Cận Y Quân “Lôi Nhi , Kỳ Nhi ,chuyện này dừng ở đây đi , không cần tiếp tục truy cứu nữa , dù sao thân thểcủa mẹ con cũng gần khỏi hẳn rồi , sau này Quân Nhi vẫn là muội muội các con ,hiểu không?”
“Vâng thưa cha.” Hai huynh đệ không chút do dự trả lời.
“Về phần Mai Linh kia …”
“Cha , Mai Linh từ nửa tháng trước đã xin nghỉ rờikhỏi vương phủ , thấy tình hình bây giờcó lẽ nghĩ mọi chuyện đã bại lộ , mới đi trước thoát thân , con nghĩ bà ta chắcsẽ không trở về để chui đầu vô lưới đâu .” Cận Minh Lôi trả lời .
“Được rồi ! Về chuyện này liền giao cho các con đi xửlý . Mẹ con cũng mệt rồi , ta đưa nàng trở về phòng.” Nói xong , Cận Chính Minhđỡ Tô Vân Nhi dậy đi vào phòng trong .
Ba người trong sảnh , huynh đệ Cận thị nhìn nhau khôngnói gì , trong mắt đều có sự tiếc nuối.
Còn Cốc Tử Dung chứng kiến một kết cục như trong phimtruyền hình trong lòng cũng âm thầm líu lưỡi .
Không ngờ được cho dù là thời đại nào đi nữa , nữ nhânđể tranh đoạt nam nhân ‘chất lượng tốt’ đều không từ thủ đoạn nào , làm nàngđối với lời đồn đại giữa nàng với Cận Minh Lôi cũng phải ngầm sinh cảnh giác .
Không thể phủ nhận , Cận Minh Lôi là nam nhân ‘chấtlượng tốt’ trên mọi nam nhân , theo thời gian ở chung ngày càng tăng của haingười , ưu điểm của hắn nàng cũngnhìn thấy nhiều hơn , mà tình cảm giữ trong lòng cũng ngày càng sâu đậm .
Đáng tiếc Cận Minh Lôi lại không phải là người chungtình , hơn nữa nữ nhân tự động đưa tới cửa không ít , cũng khiến hắn dưỡngthành thái độ không tôn trọng nữ nhân . Mà nàng lại tiếp thu quan niệm của thếkỷ 20 , làm thế nào cũng không thể chấp nhận được thời đại quan niệm nam tôn nữti này , càng không nói đến việc ngoan ngoãn ở trong ĐỊnh Bắc vương phủ làm mộttrong những thị thiếp của hắn , nói đùa , cho dù tình cảm của nàng đối với hắnsâu sắc hơn nữa , chỉ sợ không quá ba ngày liền không chịu nổi rồi .
“Đệ còn tưởng rằng Y Quân chỉ là tính tình quái gở ,lại không ngờ nó độc ác quyết tâm hạ độcnương như thế .” Cận Minh Kỳ sau một hồi sững sờ , cuối cùng cũng lên tiếng .
“Ta vốn không hoài nghi nó , xem ra qua ánh mắt củangười thứ ba , đính xác là có thể nhìn rõ mọi chuyện hơn .” Cận Minh Lôi cố ýnhìn lên khuôn mặt tuyệt sắc của Cốc Tử Dung như đang suy nghĩ điều gì , âmthầm tán thưởng tại sao lại có nữ nhân tuyệt mĩ thông tuệ có tầm nhìn lợi hạinhư thế , sự mê luyến ở trong lòng cũng tăng thêm vài phần .
“Cốc cô nương làm sao phát hiện Y Quân có hiềm nghi?”Cận Minh Kỳ hỏi , cắt đứt suy nghĩ của Tử Dung .
“Gọi ta là Tử Dung đi ! Cứ cô nương , cô nương mãi ,ngươi nói không phiền nhưng ta nghe rất ghét . Về vấn đề ngươi vừa hỏi , ta đãnói qua cho đại ca ngươi , ngươi hỏi hắn đi ! Ta lười nói lại lần nữa.” Nàngnghĩ thầm , sự tình đã giải quyết , còn hỏi những thứ này , chẳng phải làm điềuthừa sao , có điều …
“Thì ra đại ca đã sớm biết.” Cận Minh Kỳ có chút khóchịu . Vì sao chuyện lớn như vậy đại ca không có nói cho hắn biết trước , hạihắn bị hù đến ngỡ ngàng .
Cân Minh Kỳ còn chưa trả lời , Cốc Tử Dung đột nhiênlại mở miệng “Minh lôi , mấy ngày này tìm người coi chừng muội muội của ngươi.”
“Ý nàng là nó sẽ…” Cận Minh Lôi nhướn mày , thoáng cáiđã hiểu được ý của nàng .
“Đúng , có khả năng.” Cốc Tử Dung trả lời ngắn gọn .
“Các ngươi đang nói gì vậy?” Cận Minh Kỳ không hiểu rasao .
“Minh Kỳ , tìm người bất kể ngày đêm giám sát chặt chẽY Quân , không thể lơi lỏng.” Cận Minh lôi lập tức dặn dò .
“Vì sao phải giám sát nó chặt chẽ?” Cận minh Kỳ vẫnkhông hiểu .
“Người ngu ngốc thì cố mà giấu dốt , đừng cứ lôi bộdạng ngu xuẩn ra chọc người khác cười nữa.” Cốc Tử Dung trả lời “Gọi người giámsát chặt chẽ muội muội của ngươi , là sợ nàng một khi nghĩ thông suốt chínhmình phạm sai lầm thì sẽ nghĩ quẩn trong lòng .”
“Làm sao có thể ! Với cá tính của nó , chắc sẽ khônglàm ra chuyện ngu ngốc như vậy .”Cận Minh lôi sau khi tỉnh ngộ lại không cho làđúng phản bác .
“Phòng còn hơn chữa , vì nàng dùng phương thức này đểbáo thù , một khi phát hiện ra mình đã sai , tám phần là chọn tự sát , cho nênđề phòng trước vẫn hơn , dù sao ở Định Bắc vương phủ các ngươi người ăn khôngngồi rồi nhiều như vậy , tuỳ tiện phái hai gia đinh đi coi chừng nàng khôngphải xong sao.”
“Ngươi đừng cứ coi người bên trong phủ đều vô năngđược không ? Có nữ nhân nào có thái độ nói chuyện giống như ngươi chứ!” CậnMinh Kỳ oán trách nói , thực chịu không nổi dáng vẻ không coi ai ra gì của nàng.
“Không quen nhìn bộ dạng của ta , ngươi có thể lựachọn không nhìn , chỉ cần ngươi không đến tìm ta nói chuyện , ta cũng sẽ khôngmở miệng cho ngươi nghe thấy , được rồi chứ? Cận thiếu gia !’ Cốc Tử Dung tràophúng nói . Chuyện cười , hắn thực là nghĩ Cốc Tử Dung nàng nhiều lời như thếsao!
Cận Minh Lôi buồn cười nhìn hai người , hắn kéo Cốc TửDung vào trong lòng sau đó chuyển hướng sang Cận Minh Kỳ .
“Minh Kỳ , đi trước tìm người trông Y Quân đi , chuyệnkhác lúc nào đó chúng ta từ từ thảo luận sau.”
“Hừ!” Cận Minh Kỳ không tình nguyện liếc mắt nhìn CốcTử Dung ở trong lòng đại ca , hậm hực bước ra ngoài phòng .
Cận Minh Kỳ rời đi , ánh mắt Cận Minh Lôi mỉm cười hỏithiên hạ nhỏ xinh trong lòng “Dung Nhi , nàng rất ghét Minh Kỳ sao? Bằng khôngvì sao mỗi lần hai người các ngươi vừa thấy mặt liền tranh cãi?”
Cốc Tử Dung ở trong lòng hắn ngáp một cái . Kỳ quái ,chỉ là xem cuộc vui thôi sao nàng lại thấy mệt ? “Dù sao ta với hắn chính làkhông hợp .” Nàng không thèm để ý thuận miệng trả lời “Minh Lôi , đại hội phêphán mở xong rồi ! Ta đi được chưa?”
“Sao vậy ? Không muốn ta giúp nàng sao ? Nàng khôngđịnh lại lui về Hướng Tinh tiểu lâu ngủ đấy chứ!” Cận Minh Lôi nửa đùa nói .
“Đáp đúng rồi.” Cốc Tử Dung vùng thoát khỏi cánh tayhắn ở trên người mình , đứng dậy đi ra ngoài cửa “Hôm nào tiếp tục cho ngươibồi , ta muốn đi ngủ .”
Cậm Minh Lôi cảm thấy mất mát khi không được ôm ấp ,có chút chán nản với tâm tình biến hoá lớn củanàng , vì thế không phải nghĩ ngợi gì bước một bước dài về phía trước , đemthiên hạ đang bước ra cửa thoải mái bế lên , nhanh chóng ôm vào trong ngực.
“Ngươi làm gì vây?” Cốc Tử Dung hoảng sợ , theo bảnnăng vòng ngụ ở cổ hắn , không kịp thích ứng cảm giác thân thể đột nhiên baylên .
“Ôm nàng trở về phòng.” Cận Minh Lôi liếc mắt xuốngnhìn nàng một cái “Ta cùng nàng ngủ.” Nói xong , khoé miệng hắn chậm rãi nhếchnên một nụ cười tà.
“Hả?” Cốc Tử Dung nhất thời sửng sốt . Sao nàng khôngbiết hắn có thói quen ngủ trưa?