Người đánh vỡ im lặng trước tiên là Lê Diễn.
"Trặc, trặc chân?" Hắn hỏi dò Quan Hạc: "Bị trặc lúc nãy?"
Người kia không lộ chút biểu cảm nào, vừa mắt đối mắt với Quan Hạc, Lê Diễn có cảm giác như chân muốn nhũn ra.
Dọa chết bé cưng rồi, ánh mắt hung dữ như vậy là chi?
Vừa nghe thấy ông chủ bị trặc chân, một đám người còn đang vui vẻ bỗng nhiên im lặng như gà, Thời Gian kinh hồn bạt vía nói: "Vậy lên đây trước đã, Tiểu Tạ cũng uống rượu rồi."
Flash phụ họa: "Anh không sao chứ? Rượu này cũng mạnh lắm."
"Cũng được..." Tạ Văn Tinh thở phào, cậu nói với Quan Hạc: "Anh lên trước?"
Quan Hạc lên rồi, không ai giúp cậu chặn nữa, Tạ Văn Tinh nhớ lời anh, ngâm mình xuống dưới hồ.
Lê Diễn không hiểu ra sao, đưa tay kéo Tạ Văn Tinh lên: "Tiểu Tạ cũng lên đi?"
Tạ Văn Tinh lắc đầu một cái.
Cậu uống rượu có tác dụng rất nhanh, mà mặt không đỏ ngay, ánh sáng mờ mờ trong club rọi vào hai má cậu, làm khí chất trên người cậu không giống với ngày thường lắm.
Lê Diễn xác định mình là thẳng nam, chỉ là hắn có chút mê cái đẹp... Lúc hắn nhìn Tạ Văn Tinh có hơi ngẩn ngơ, đột nhiên trên lưng có lực truyền đến.
Lê Diễn bị đạp bay xuống hồ bơi, người đạp hắn dùng rất nhiều sức, Lê Diễn vùng vẫy tạo bọt nước không nhỏ dưới hồ, "Cái đệch—"
Quay đầu lại đã thấy Quan Hạc đứng trên bờ, nửa câu sau bị Lê Diễn nuốt xuống.
Hắn cười mỉa: "A Hạc bạn đạp mình làm gì?"
Quan Hạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hon-anh-mot-cai/1306747/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.