*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật ra Hứa Thịnh cảm thấy đeo tai nghe để nghe giọng nói của bạn trai, lại còn đang làm mẫu cho người khác không hiểu sao cứ thấy xấu hổ. Hiếm khi nào cậu cảm thấy có lỗi, chủ động đuổi người đi: “Tôi tạm thời vẽ đến đây đã, các cậu cứ về vẽ thử đi.”
Người bên cạnh gật đầu, vẫn hơi nghi ngờ, muốn nhìn kĩ cậu vẽ hơn nữa: “Cậu không tiếp tục vẽ nữa à?”
Hứa Thịnh kéo dây tai nghe xuống, nói: “Mạch tư tưởng bị cắt đứt rồi.”
Bây giờ làm thế nào cũng không vẽ nổi, trong đầu chỉ toàn nghĩ về một người.
Đúng lúc thầy dạy phác thảo sửa cho một học sinh xong, nhắc nhớ cậu ta nhất định phải chú ý đến kết cấu, dành nhiều thời gian hơn để vẽ vật thể, thầy để ý đến Hứa Thịnh bên này: “Các em đứng đó vây quanh Hứa Thịnh làm gì? Để tôi xem thử tranh của các em vẽ thế nào rồi———–”
Giáo viên dạy vẽ ở đây thiết kế bài tập và mục tiêu khác nhau cho mỗi học sinh, còn phụ thuộc vào tài năng đến đâu để mà dạy. Hàng năm phòng vẽ này có thành tích liên thi không tầm thường cũng chính là vì nguyên nhân này. Không giống như những phòng vẽ khác, tất cả mọi người cùng học một chương trình dạy đồng bộ.
Nhưng năm nay, giáo viên phòng vẽ này cũng gặp phải một vấn đề khó giải quyết: Nên dạy Hứa Thịnh thế nào?
Phong cách con người cậu quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hoi-nay-nam-ngoai-de-cuong/1346508/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.