*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Những bạn học khác lục tục đến phòng vẽ, một lớp có tổng cộng hơn ba mươi học sinh.
Phòng vẽ gần như đã kín chỗ, năm sáu chỗ ngồi trống không bên cạnh Khang Khải đã có người ngồi, đều là những gương mặt quen thuộc từng tham gia các cuộc thi hội họa. Khang Khải đã giành được vài thứ hạng tốt, coi như là “thí sinh sáng giá” trong đám người này.
“Khang đại sư!” Có bạn học vào cửa là gọi cậu, sau đó nhanh chóng đặt mông ngồi xuống vào vị trí trống bên trên Khang Khải.
“…” Khang Khải bị buộc phải tiếp chuyện đến lần thứ bảy: “Chào cậu chào cậu, chưa đến mức đại sư đâu, quá khen rồi.”
Bạn học kia tựa như đã quen, nghe xong thì vỗ vai Khang Khải nói: “Ôi chao, đại sư khiêm tốn rồi, hôm đánh giá bình chọn cúp Tinh Hải chúng ta đã gặp nhau, nghe nói cậu cũng đến tập huấn, không ngờ thật sự còn gặp lại lần nữa.”
Khang Khải: “Khách sáo rồi.”
Khang Khải vừa trò chuyện, vừa không nhịn được quay đầu nhìn Hứa Thịnh đang làm gì.
Kết quả chỉ thấy được nửa ót sau——–tư thế này của đại ca cậu đã thấy ở phòng vẽ quá nhiều, trông rất thiếu kiên nhẫn, tóc Hứa Thịnh hơi dài, chân cũng dài, do không gian không đủ rộng nên chỉ có thể dẫm dưới giá vẽ. Anh ấy đang rũ cổ xuống thấp, chọn lựa giữa chơi điện thoại và đi ngủ. Cuối cùng chọn ngủ.
Vì vậy nửa phần ót sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hoi-nay-nam-ngoai-de-cuong/1346507/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.