“Có lẽ dạo gần đây nàng hiểu lầm ta rất nhiều nên ta muốn cùng nàng vi hành, tiện thể chúng ta đi chơi được chứ” 
Tề Minh đôi mắt ngọt ngào nhìn nàng, bỗng chốc thay đổi thái độ như thế thật là có chuyện không lành a. Hàn Ngọc chẵng phản ứng gì, vội lắc đầu: 
“Hoàng thượng, thần thiếp đây dạo gần đây hơi mệt trong người nên cũng không thích đi chơi lắm ạ” 
Hàn Ngọc tìm cách từ chối, nói nàng đi chơi chứ thực ra đi vi hành thì làm gì mà được chơi thoải mái, chắc lại làm những việc gì không thể làm công khai, chưa nói nguy hiểm đến tính mạng mà nàng còn phải ra sức nhiều nũa, thôi thì cứ ở trong cung chơi đùa không phải vui vẻ hơn sao. Tuy nhiên ánh mắt Tề Minh bắt đầu sắc lạnh, hắn đoán là nàng bây giờ đang không muốn đi cùng hắn, chẵng lẽ nàng còn giận hắn sao, bởi vì tính ra hiện tại hắn và nàng cũng chưa hẵn làm huề nhau mà nàng vẫn còn rất bực tức a, chả trách nàng sinh khí như vậy 
“Lệnh ta đã ra, không rút lại được” 
Nói rồi hắn quay lưng bỏ đi, giờ phút này hắn đang nghĩ mình có được đại thành tựu, một hoàng thượng liêm chính, lạnh lùng nhưng đầy sự quan tâm và yêu thương, hắn sẽ không làm cho con gái người ta chết mê sao. Hàn Ngọc không nói gì nữa, cô nhanh chóng đi về phía phòng, ra lệnh cho Tiểu Châu và các tỉ muội nô tì ra sức gội đầu cho nàng, phân chim đây là bậc nào nhục nhã, thật sự lão thiên không để cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hoang-de-bon-cung-se-nguoc-chet-nguoi/1489538/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.