Bọn con lục tung hoa viên lên mới thấy có một tấm giấy trong đó chứa chất gì đỏ đỏ như những gì Lưu Thái Y miêu tả. Và Lưu Thái Y cũng nói cho con biết nếu sử dụng Thoái hồn đan và Đạt nhan đan sẽ tạo ra một chất không rõ. Nhưng theo con biết chất đó được gọi là Axit. Chất này một khi đã dính vào mặt thì sẽ sôi trào như tạt dầu lên mặt, đau đớn chịu không nổi. Không gì có thể cứu nổi. Lưu Thái Y cũng có nói một khi lấy Dẫn điệp đan ra thì đàn bướm tự khắc quay về chủ của nó. Lúc đó con vẫn chưa biết ai là chủ nhân của đàn bướm này. Con lấy thuốc đỗ vào một số nhành hoa trong vườn, trong đó bỏ thêm một tí hương hấp dẫn đàn bướm mới. Sau đó đốt Dẫn điệp đan, đàn hồ điệp bỗng chốc di chuyển ra khỏi Thiên điệp cung và bắt đầu đi đến Thục Linh cung. Hôm qua con xin phép về sớm là do A Châu báo đàn hồ điệp đã đi về Thục Linh cung. Với tính cách yêu nhan sắc hơn mạng sống của mình, Thục Phi chắc chắn sẽ sống không bằng chết tìm kiếm con để trả thù. Nhưng ả không có bằng chứng nên sẽ nhờ một người nào đó nói đã nhìn thấy đàn bướm đi qua ta. Vì phòng của Sở Linh ở một mình, chỉ có một cung nữ nên con dễ dàng đột nhập, lấy chiếc trâm cài của ả. Sau đó bỏ Đoạt nhan Đan còn thừa vào tủ của ả và một hình nhân mà con đã chuẩn bị sẵn, trên đó có tên họ, ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hoang-de-bon-cung-se-nguoc-chet-nguoi/1489530/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.