" Mày câm miệng, đáng lí ra tao 5 mày 2 mới đúng... ngoan ngoãn chia cho tao 5 phần nếu không tao sẽ đi báo cảnh sát là mày giết chết quản gia, giết Tiêu Chiến không thành. Đến lúc đó mày ở tù mọt gông, à không... có khi tử hình cũng nên, cơ hội dùng tiền cũng sẽ không có đâu... ha ha ha "
" Mày im đi, mày đừng có nhắc bà ta với tao... do bà ta tự ngã, tao không giết bà ấy "
" Oh... mày đã quên rồi sao? Ánh mắt của bà nhìn mày khi bà rơi xuống... ánh mắt câm hận... ánh mắt đầy máu nhìn vào mày "
Sơ Niệm cười, nụ cười ma mị làm cho Uyển Du điên loạn, Uyển Du nghe đâu đó tiếng quản gia về đòi mạng, tiếng khóc than của sự oan ức. Bà chết oan... Uyển Du mơ hồ nhớ lại hằng đêm nằm ngủ mơ thấy quản gia thân ảnh đầy máu tươi hiện về, lại nghe thấy tiếng Sơ Niệm bên tai làm Uyển Du điên loạn hơn.
" Bà ta đang đứng bên cạnh đòi mạng mày đó. Bà ta bảo mày trả mạng cho bà ta. Giao hết cổ phần cho tao, tao sẽ im lặng không báo cảnh sát, đem bí mật này xuống mồ. Sao nào? Được không chị hai của em? "
Uyển Du hoảng sợ nhìn đâu cũng thấy quản gia... điên loạn, sợ hãi...
" Một giao tiền, hai đền mạng... chọn đi "
Uyển Du điên cuồng cầm dao gọt trái cây trên bàn đâm vào Sơ Niệm liên tục... đâm rất nhiều... máu chảy cũng rất nhiều.
" Mày im đi... im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hau-nho-cua-vuong-tong/2981573/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.