Cậu Hai không nói thêm lời nào, nhanh chóng cúi xuống bế mợ lên, mợ bất ngờ kêu khẽ, tay theo phản xạ bám lấy cổ cậu.
Cậu bé mợ một cách gọn ơ, như là bế một đứa bé, đôi chân mạnh mẽ vững chãi bước thẳng về phía trước, hai người họ cứ như vậy mà trở về thôn.
Những ngày sau đó của cậu mợ trôi qua trong sự yên bình đến kỳ lạ, ngoài mặt là cậu bắt mợ trở về hầu cậu như trước để che mắt mọi người, còn bên trong thì cậu một ngày phải lúi húi xuống bếp dăm ba lần để tự tay nấu các món ăn cho mợ dưỡng thai.
Cậu hành động kĩ lưỡng đến mức mà mợ đã chửa gần đến tháng thứ ba nhưng chẳng ai hay biết gì cả, cậu luôn ở bên chăm sóc, chiều chuộng, để mắt đến từng nhất cử nhất động của mợ.
Chỉ cần mợ có bất kỳ biểu hiện lạ nào là cậu thiếu điều muốn nhảy dựng lên rồi, đến đêm Trung Thu, ánh trăng rằm phủ một lớp sáng vàng nhẹ nhàng lên vạn vật xung quanh, nhà nhà người người, rộn ràng chuẩn bị mâm cỗ cúng trăng với đầy đủ bánh trung thu, hoa quả, và lồng đèn.
Tiếng trẻ con chạy quanh thôn với những chiếc lồng đèn đầy màu sắc làm không khí thêm phần nhộn nhịp, chú Ruộng cũng làm cho Dừa một chiếc lồng đèn hình con thỏ xinh xinh, năm nay thầy của Dừa bị bắt lên hầu cậu Hai rồi nên bu Mận cùng chú Ruộng bế Dừa ra ngoài đầu thôn để rước đèn cùng lũ tí con khác.
Cậu Hai cho thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3648343/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.