Cuối cùng Mợ và Niên cũng về đến nhà an toàn, trên đường đi về mà lòng mợ cứ rối bời không yên, Niên để ý thấy mợ có biểu hiện lạ nhưng nó chọn cách là không nói, nó đợi mợ bảo nó xách đồ vào nhà như dự đoán của mình rồi mới chạy một mạch ra công trường xây dựng để bẩm lại với cậu.
Quả nhiên đúng như dự đoán của Niên, vừa đến trước cổng, mợ đã dừng chân, mợ hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh.
- Em xách thuốc vào đưa cho bà hộ anh, anh còn một số chuyện phải giải quyết.
Niên liền chả vờ ngạc nhiên để mợ không nghi ngờ.
- Bộ chuyện đó gấp lắm hả? Vào nhà đưa cho bà rồi đi, không được sao?
Mợ gật đầu lia lịa.
- Phải phải, rất gấp, vào nhà không kịp đâu.
Niên nhún vai một cái.
-
- Ôi dào, chịu thôi chứ sao giờ? Nếu gấp thì anh cứ đi đi.
Mợ xoa đầu Niên.
- Ngoan, khi về anh sẽ nấu nước đậu đen cho em.
Niên vuốt lại chỗ tóc vừa bị mợ xoa rối bù.
- Biết rồi, anh đi đi.
- Ừa, anh đi đây.
Để mợ cảm thấy yên tâm hơn, Niên mới bước vào trong nhà trước, mợ nhìn theo bóng Niên, đợi nó vào hẳn trong nhà rồi mợ mới đi, thi thoảng còn ngoảnh đầu lại nhìn cho chắc ăn.
Niên đưa thuốc cho phú bà xong cũng vội chạy đi tìm cậu Hai báo cáo tin khẩn, đến chỗ cậu Hai, Niên đem mấy cái biểu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3646147/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.