Chợ hôm nay đông đúc, người bán kẻ mua tấp nập, tiếng cười nói xôn xao. Mợ định tìm sợi mây để đan giỏ, nhưng thoáng thấy một sạp bán xoài xanh, cái vị chua thanh thanh của xoài cứ thế mà xông vào mũi của mợ, kích thích vị giác của mợ, hại mợ thèm muốn nhỏ dãi.
Tưởng tượng sau khi thái xoài ra dĩa rồi rắc từng miếng ớt cay lên, sau đó là khuấy thêm tô mắm đường, ta nói thứ gì chịu cho nổi? (
Mợ tiến lại gần, thấy xoài được xếp thành từng đống nhỏ, quả nào quả nấy xanh mướt, có trái còn lấm tấm vỏ cát. Mợ cười, hỏi chị bán hàng.
- Xoài này chua dữ không chị?
Chị bán hàng nhanh nhảu trả lời, vẻ mặt tươi cười.
- Chua tét nách luôn em ơi, xoài này chua đến mức em ăn vào phải nhắm mắt nhăn mặt ấy chứ lị.
Mợ bật cười trước cách nói chuyện dí dỏm không kém phần duyên dáng của của chị bán hàng, quay sang nhìn Niên.
- Thế nào, em có thích ăn xoài chua không?
Niên nhanh nhảu trả lời, mắt sáng lên.
- Thích chứ, càng chua càng ngon! Tui thích ăn với muối ớt nè, đâm thêm tỏi và bỏ chút tôm khô, cay xé lưỡi, đảm bảo ăn một lần là ghiền luôn.
Mợ gật gù, quay lại nói với chị bán hàng.
- Vậy cho em nửa cân... Ả không, hai cân xoài xanh, loại chua nhất chị nhé, sẵn lấy thêm cho em vài trái ớt, càng cay càng tốt.
Chị bán hàng nhanh nhẹn gọn gàng, bọc cho mợ bịch xoài xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3645516/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.