Chỉ là một câu nói bâng quơ lúc say của cậu Hai thôi, nhưng mà có lẽ đã đánh vào tâm lý của Lợn lúc này, Lợn mím chặt môi và cố cong môi lên cười một cách gượng gạo.
- Cậu nói đúng, chắc là trên đời này không còn ai ngu ngốc như em nữa đâu.
Khoé mắt Lợn ngấn lệ, cậu Hai hoảng hồn nhận ra mình đã lỡ lời bèn ngọt nhạt dỗ dành mợ, hôm nay mợ của cậu có nhiều tâm sự hơn bình thường, mặc cho cậu ra sức dỗ dành, bày trò chọc cười mợ bao nhiêu, mợ cũng không phản ứng lại.
Mợ nghiêm túc quá, cậu lại càng lo.
-
- Cuộc đời em làm gì cũng sai, riêng chỉ có việc thương cậu chính là điều đúng đắn, em chưa từng hối hận.
- Tôi cũng vậy, gặp được mợ chính là may mắn của tôi.
Cả hai ngồi bên nhau, không nói thêm gì. Chỉ lặng im ngắm nhìn nhau trong ánh đèn dầu lờ mờ, trong không gian tĩnh lặng của đêm khuya. Lúc này cậu Hai còn xót lại chút tĩnh táo, còn Lợn đã say khướt.
Vì cậu Hai trên chinh chiến trên quan trường đã nhiều năm, không ít lần tham gia yến tiệc cung đình nên việc giữ được sự tỉnh táo sau vài bát rượu đối với cậu không có gì khó khăn, dĩ nhiên là cậu không tỉnh táo hoàn toàn nhưng cậu so với người chỉ hớp vài ngụm đã mất khả năng nhận thức như Lợn thì tửu lượng của cậu vẫn khá khẩm chán.
Cậu bế Lợn lên giường rồi giúp Lợn gỡ vài hàng cúc trên cho thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3643898/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.