Xâu chuỗi những sự việc đó lại với nhau, đúng là giữa Anh cả và vị Đốc Học đó có khá nhiều điểm tương đồng, nhưng Lợn vẫn không thể nào tin vào những gì đang xảy ra trước mắt bởi lẽ mọi thứ đã thay đổi quá nhanh, quá chóng mặt.
- Anh có thật sự là Đốc Học không?
Lợn hỏi, ánh mắt ngờ vực nhìn anh Cả.
- Thật.
Anh Cả đáp.
Anh về để giúp thôn mình xây dựng trường học và còn để gặp lại Lợn.Nếu Lợn không tin thì hỏi mọi người đi.Tại sao ai cũng biết chuyện này, chỉ có mình em là không?.Cậu Hai thấy anh Cả có vẻ khó xử nên mới góp lời nói giúp.
- Thật ra thì mọi người cũng vừa mới biết lúc sáng nay thôi, cả cậu mày cũng vậy.
Nghe cậu nói vậy, Lợn mới không hỏi khó anh Cả làm gì. Lợn không thể kiềm nén được những giọt nước mắt đang lăn dài trên má, Lợn ôm chẩm lấy anh Cả, cái ôm này với Lợn chỉ đơn giản là cái ôm tình cảm của người em dành cho anh trai ruột của mình, nhưng không hiểu tại sao cậu Hai lại tách hai người họ ra.
Gương mặt cậu Hai bỗng nhiên trở nên căng thẳng, đôi mày nhíu chặt lại lườm Lợn một cái.
Nói chuyện bình thường được rồi? Ôm nhau còn ra hệ thống gì nữa?Ơ kìa, nhưng đó là anh trai của con mà.Mày lớn rồi Lợn ạ, anh em trong nhà muốn thể hiện tình cảm đâu có nhất thiết phải ôm nhau?.Dạ mỗi người một cách thể hiện khác nhau mà cậu, với lại hồi nhỏ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3621026/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.