Khi thằng Khôn lắp gần xong cái cũi thì cũng là lúc mặt trời bắt đầu lùi về phía sau chân núi, gần tối hẳn, Lợn với cậu Hai tiện đường nên về chung, vợ chồng Khôn Khéo cũng chẳng hề nghi ngờ chi cả.
Lợn đi trước, cậu Hai theo sau, ra tới con ngõ hơi vẳng người, cậu Hai phải nhòm trước ngó sau rồi mới tẽn tò nắm tay của Lợn, Lợn cũng dáo dác ngó quanh thấy không có ai mới bẽn lẽn tay trong tay cùng cậu.
Hai người nắm tay nhau đi ngang qua cánh đồng, gió thổi mát rười rượi, hương lúa thơm mùi sữa ngọt tỏa ra khắp nơi, trộn vào bầu không khí thoáng đãng. Cậu Hai ngắt một cây bông lúa cài lên mái tóc mượt mà thơm mùi bồ kết của Lợn.
- Mợ nhà tôi là đẹp nhất.
Biết là cậu đang nịnh mình thôi nhưng mà mùi mẫn quá, ai mà không đồ cậu cho được, Lợn cố ý ngoẻn miệng cười duyên, hại cậu Hai chết mê Lợn mất thôi.
- Cậu thấy em đẹp như nào?.
Cậu Hai chỉ tay lên trăng, hỏi Lợn.
- Thế mợ thấy trăng đẹp như nào?.
Cậu hỏi khó quá, Lợn không trả lời được, bất đắc dĩ lắc đầu.
- Em không biết ạ!.
Cậu cười, ánh mắt cậu nhìn Lợn thể hiện hết cái tình của cậu ra bên ngoài, không hề muốn che giấu.
Tôi cũng không biết phải nói như nào.Vậy sao cậu lại hỏi em?.Mợ biết mợ và ánh trăng giống nhau ở chỗ nào không?Lợn ngơ ra, lại lắc đầu.
Em và ánh trăng thì giống nhau chỗ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3621022/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.