Đợi đến canh hai, khi chắc chắn tất cả mọi người đã tắt đèn đi ngủ hết rồi, cậu Hai mới lén lút đem theo đồ ăn đi xuống phòng củi tìm thằng Lợn, cậu rón rén từng bước như một kẻ trộm, thao tác điêu luyện mở toang cánh cửa ra, đột nhập vào bên trong thành công.
Phòng củi tối đen như mực, cậu Hai châm cây đèn dầu lên, mom mem đến chỗ của thằng Lợn, Lợn nằm bất động bên cái lò than, dưới đất có lót rơm, không gian tù túng, chật hẹp như vậy mà Lợn vẫn ngủ một cách ngon lành, nhìn Lợn người đầy vết thương, từ những vết nhỏ nhất đến những vết to, dài y như một con rết, cậu Hai thấy mà đau từng khúc ruột.
Cậu lay Lợn dậy, lần này cậu nhẹ nhàng lắm vì cậu sợ sẽ làm Lợn đau, Lợn từ từ mở mắt, thấy người trước mặt là cậu Hai, nó mới hốt hoảng.
- Sao cậu lại vào đây? Bà mà biết thì bà sẽ quở trách sang cả cậu mất.
Cậu lấy tay bịt miệng Lợn lại rồi dòm ngó xung quanh, cậu sợ giọng của thằng Lợn sẽ đánh thức mọi người dậy.
- Im mồm, mày còn la làng nữa là cậu lấy rơm nhét vào miệng của mày.
Lợn ngoan ngoãn nghe theo lời cậu, khem khép cái miệng lại không dám ho he nửa câu. Cậu có đem theo tay nải to đùng, nhìn bộ dạng hiện giờ của cậu vừa dễ thương vừa buồn cười, không ngờ cậu Hai cũng lúc ở thế hèn như thế này. Bụng thằng Lợn phát ra tiếng kêu ục ục, cậu Hai hiểu ý thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3571103/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.