- Em đi đâu?
- Hả? à thì lên bệnh viện
Khánh Dương hoảng, xem xét đủ thứ
- Bị gì phải lên bệnh viện, ngu lắm cơ
- Đâu có, chị Hà Lan sắp đẻ
- Em cũng hay quá, chị của Hà Lan thì có liên quan gì em đâu
Biết là chẳng giấu được rồi, hay mình cứ nói thẳng ra là Huyền Nguyệt đi? không được, nói vậy chẳng khác nào tự đào hố chôn mình hết. Đang tìm lý do để biện mà chẳng có cái nào hợp lý đành giương đôi mắt long lanh làm nũng lên cho ai đó xiêu lòng
- Hà Lan muốn đi thăm Huyền Nguyệt đẻ, nó phải trốn Minh Duy đi nên lặn lội đi một mình. Nhưng vừa mới sinh xong, tôi lo lắm
Khánh Duy nhìn chằm chằm Ánh Nguyệt rồi lảnh mắt sang chỗ khác
- Không được
- Đi mà, Huyền Nguyệt đang bầu bì mà có làm gì được tôi đâu?
Hắn lại dùng đôi mắt diều hâu lạnh lẽo sắt lẹm nhìn Ánh Nguyệt
- Em lo cho Hà Lan vậy không biết anh lo cho em à?
Ánh Nguyệt sững một lúc rồi đỏ mặt quay đi
- Vậy..vậy nếu Khánh Dương lo cho Ánh Nguyệt ấy..thì..thì đi chung!
Hắn cười cười vội mang áo khoác vào cho mình rồi nắm tay Ánh Nguyệt phóng như bay ra ngoài, hí ha hí hửng trông buồn cười lắm cơ. Vừa đến phòng bệnh viện thì thấy Hà Lan đứng bên ngoài nhìn vào
- Hà Lan? sao không vào đi?
Hà Lan lưỡng lự, chắc không dám vào. Bên trong là ba ruột mình, người mình thầm thương và chị trên danh nghĩa. Hỏi thử nếu là mình thì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401542/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.