- Hôm nay anh làm sai gì à?
- Đâu..đâu có?
- Sao cứ lấm la lấp lép nhìn anh mãi thế?
Ôi dồi ôi, bị bắt tại trận nhé! xấu hổ chít mất thôi. Đành bịa ra mấy cái lý do xàm xí đú
- À..à không phải, tại..tại
Hắn nhào đến, chộp hai cổ tay Ánh Nguyệt lại, nói bằng giọng đểu đểu
- Thích anh rồi chứ gì? chỉ cần Ánh Nguyệt thừa nhận, chúng ta cưới trong hôm nay
Dây thần kinh của lão này chắc bị đứt mất rồi, nói trước mặt biết bao nhiêu người thế này mà còn không biết xấu hổ, cười cười thơm lên tay Ánh Nguyệt
- Không..không thích, anh..anh thì có chó mới yêu
Mình giật phăng tay ra, để ai đó xị mặt vùng vằn giận dỗi. Ừ đấy, anh thì có chó mới yêu!
- Ánh Nguyệt! không còn coi tôi là bạn thân nữa à?
Từ xa xa đã thấy cái giọng nói chua chát oang oang của Hà Lan. Nó đi từng bước vào, mặt mày nhăn nhó
- Sao đấy? xuất viện sớm thế mày?
- Phải ra xem mấy người hạnh phúc như nào chứ, bạn với bè chả thăm được một tiếng ấy. Chả lo cho tao gì cả
Ánh Nguyệt áp hai tay lên má Hà Lan xoa xoa
- Ừ, tôi không lo, cũng chẳng quan tâm đấy. Mà nhé, cô nhớ nhé! lúc cô ở phòng bệnh người khóc duy nhất là tôi nhé! ừ, còn lão Duy nữa
Mép miệng Hà Lan nhếch nhếch lên, nhịn cười còn không nổi chứ ngồi đó mà trách với chả mắng
- Mày mới sinh, vào đây ngồi đi!
Hà Lan đảo mắt thì dừng lại ở một người, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401541/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.