Việt Nam, 13:28
- Không có thông tin gì sao?
- Thưa chủ tịch, cô ấy sống rất kín. Chúng ta chỉ có thể gặp những người bạn của cô ấy và tra thông tin thôi
- Đi đến nhà Hà Lan, cô ta là một minh tinh nổi tiếng
- Chủ tịch vẫn chưa ăn gì hết, chúng ta vào nhà hàng ăn chút ít nhé?
- Bây giờ đồ ăn còn quan trọng hơn Ánh Nguyệt sao?
- Ý..ý tôi không phải vậy, trong lúc ăn có thể hỏi thăm người địa phương thì con mồi sẽ lòi ra nhanh hơn
Khánh Dương thừa biết là anh Vinh đói sắp ngất đi mất rồi, nghĩ anh là ai vậy chứ? đành vào tạm một quán cafe ven đường nghỉ ngơi một lát
- Nơi này hơi tồi tàn, có bất tiện không ạ?
Hai người vừa đặt mông xuống ghế, đã có một giọng oang oang phía sau
- Tồi tàn cái gì mà tồi tàn, quán này là tốt lắm rồi đó! Thích thì ra ngoài nắng mà ngồi
Anh Vinh quay phắt lại, đó là một cô gái ngồi trên chiếc ghế bông đang nhâm nhi tách trà hoa nhài cùng chiếc bánh kem
- Nè, cô có biết đây là ai không?
Anh Vinh hắng giọng, thế mà cô gái kia vẫn gân cổ cãi
- Ai ai gì ở đây? đây là quán của bạn thân tôi, tôi có quyền chửi ai dám "Shamming"
- Bỏ đi, bầu bì mà còn đanh đá
Vinh chề môi rõ dài rồi định bỏ đi thì bị Khánh Dương ngăn lại
- Từ từ..cô..cô là Hà Lan ư?
Hà Lan đảo mắt sang người ăn mặc "chanh sả" rồi đứng hình mất 1 phút
- Hoàng..Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401525/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.