- Mọi lúc mày thích ăn hạt sen lắm mà, hôm nay ngán à?
- Không, tại em thấy không thích nữa
- Không thích nữa?
Dâu khẽ gật đầu bỏ vào nhà vệ sinh, cậu cảm thấy rất khó hiểu, rốt cuộc Ánh Nguyệt bị sao thế? "Không thích nữa" sao?
Dâu ở trong nhà vệ sinh, khuỵ xuống sàn bật khóc nức nở. Cậu đâu biết để thốt lên chỉ có ba chữ "Không thích nữa" nhẹ tựa lông hồng nhưng như ngàn dao đâm vào tim cô mà xé nát, đau nhói ánh lên khuôn mặt cô. Giờ đây cô nhận ra..người cậu thương chỉ là Huyền Nguyệt, mãi mãi là Huyền Nguyệt. Cô sẽ chẳng bao giờ có thể bước chân vào trái tim cậu
...
Mấy hôm nay Dâu rất ủ rũ, cũng chẳng nói chuyện với cậu, cũng chẳng nhờ cậu giảng bài, Dâu cảm thấy mình mệt lắm, ở bên cậu sao mà đau khổ vậy. Đã từng mong đến ngày này để tỏ tình cậu, để có thể đường đường chính chính chủ động thơm lên má cậu sao mà khó khăn đến thế. Cậu cứ hỏi có chuyện gì nhưng Dâu nhất quyết không nói. Thời gian đó ở biệt phủ, trầm lặng đến lạ thường..
Cậu học rất giỏi, cậu có tổng 605 điểm và đậu Cambridge University. Trường Đại Học tốt nhất thế giới. Dâu thì chỉ có thể đậu vào Macquarie University là hết đát rồi. Dù sao cũng mừng cho cậu, cậu ra nước ngoài học nhé. Cậu quên Dâu đi nhé, Dâu biết tương lai cậu còn tươi sáng lắm
Hôm nay là ngày cậu tốt nghiệp cấp ba, là ngày mình mong chờ nhất trong ba năm qua chỉ để nói rằng Dâu yêu cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401519/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.