Từ ngày đó trở đi, chẳng có gì lạ ngoài những cái lườm nguýt đau tận xương của chị Huyền Nguyệt, Dâu cũng chả vừa đâu. Bắt nạt Dâu thì được nhé, bắt nạt Cậu Hai thì đừng hòng. Dâu lè lưỡi lại làm ai đó mặt đen kịt quay phắt đi
- Làm trò mèo gì thế?
- Dạ?
- Mày lè lưỡi ai
Cậu Hai vừa đọc sách vừa dõng dạc nói
- Người ta bảo vệ cậu đó, hứ
- Tao cắt lưỡi bây giờ
- Hạ Ánh Nguyệt!
Cô giáo gọi tên khiến Dâu giật thót cả mình đứng lên lắp ba lắp bắp
- Lên làm bài 3 cho cô!
- Dạ!
- Ừm..Huỳnh Huyền Nguyệt, câu 4
Dâu bước lên bục giảng, hồi hộp rớt nguyên cục phấn. Đang dúi người nhặt thì ai đó giẫm lên tay mình khiến cục phấn nát luôn rồi cười khẩy. Chưa kịp phản ứng thì ở dưới lớp đã có một tiếng động rất to
- Dâu, không làm bài biếc gì hết, xuống đây nhanh lên
Mình giật mình quay phắt xuống, cậu mặt đen kịt nhìn chị Huyền Nguyệt. Cô giáo cũng chả dám ý kiến gì sất, có lẽ cô biết cậu là con người quyền lực như thế nào
- Xuống đây nhanh
Cậu quát, Dâu lật đật chạy xuống
- Cậu, cậu đau ở đâu à?
Cậu Hai giật lấy tay mình nhìn nhìn, máu đã ứa ra chảy xuống bàn tay, cậm ngậm ngón tay vào miệng. Khỏi phải nói, cả lớp há hốc mồm luôn, người bất ngờ nhất chắc là Huyền Nguyệt, chị ta đứng trên bục, nước mắt trực trào rơi xuống, chị bỏ ra khỏi lớp
- Đừng, cậu..bẩn lắm
- Bẩn chỗ nào? tay mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401501/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.