Nguyễn Huyền Nguyệt là tên của chị ấy, chị xinh lắm, học cũng giỏi nữa nhưng mà thua cậu nhá. Phần cậu thì cậu cũng chả quan tâm đến lớp mới là mấy, cậu chỉ chú ý tốt nghiệp cấp 3 rồi lên Hà Nội học đại học thôi
- Cậu ơi, sau này cậu gọi em là Nguyệt nhé
- Tại sao
- Thì em tên là Nguyệt, cứ gọi là Dâu Dâu hoài kì lắm
- Tao cứ thích gọi là Dâu đấy
Cậu áp hai bàn tay lên má Dâu làm cho nó méo mó xấu xí rồi cười cười
- Ghét cậu
- Ghét tao rồi thì chắc cũng không cần bày bài đâu
- Ơ ơ cậu
Dâu choàng tay vào cậu ríu ra ríu rít
- Cậu Khánh Dương ơi, cậu có biết là cậu đẹp trai và học giỏi lắm không. Dâu mê cậu tít thò lò luôn còn chưa đủ nữa là
Ai đó cười mãn nguyện lắm, nhìn mặt là biết phởn rồi. Nói nhỏ cho mấy bạn biết là Dâu rất là xinh luôn nhé, chỉ thua chị Huyền Nguyệt kia thôi chứ Ánh Nguyệt vẫn xinh nhé. Chị Huyền Nguyệt thì học không giỏi bằng Ánh Nguyệt đâu. Đa phần là nhờ ơn Cậu Hai hết á, Dâu thương cậu nhất nhà luôn, người ta đã thương Dâu thì chí ít Dâu phải thương lại chứ. Đang vui sướng vì còn 1 năm nữa thôi là được lên thành phố cùng với cậu rùi mà có ai đó đến bắt chuyện, thì ra là chị Huyền Nguyệt kia
- Xin chào
- Chào cậu
Chị Nguyệt chả để ý gì Dâu sất chỉ nhìn thoáng qua rồi mỉm cười nhìn Cậu Hai. Thì ra là ả đến chào hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/401500/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.