Buổi chiều hôm đó, có Cậu Hai, có Dâu. Cả hai người đi khắp chợ, Cậu Hai giàu lắm, thấy Dâu thích gì là cứ mua thôi
- Cậu Hai đừng mua cho em nữa, em sắp cầm không nổi rồi
- Không cầm nổi thì đưa tao cầm
- Ơ?
Có người cười cười đi trước hại Dâu chạy theo mệt bở hơi tai. Bỗng có một chị mang đồ đẹp lắm, nhìn là biết con nhà giàu rồi. Chị ấy tiến về phía cậu bắt chuyện. Chỉ thấy cậu nhăn mặt rồi tỏ vẻ không thích thôi
- Khánh Dương, cậu đi ăn với tui một tí nhé. Tui đến tìm cậu mà cậu không ở nhà
- Không thích
- Đi, nha Dương nha
- Tôi bảo không thích
Dâu thấy cậu có biểu hiện chảy mồ hôi rồi đỏ hết cả người nên chạy tới can
- Dạ con chào mợ, Cậu Hai phải về nhà rồi, mong mợ thông cảm
- Mày là con nào
Vừa nói mợ đẩy mình ngã đau cả mông í. Cậu lôi mình dậy còn phủi phủi lưng cho mình nữa. Cậu lườm mợ
- Hầu của tôi không đến lượt cô động vào
Mợ cười khẩy rồi nói bằng giọng chua chua
- Bao nhiêu con hầu trong tháng rồi
- Duy nhất và mãi mãi
Nói xong, cậu dắt Dâu đi để người ta mặt mày tím ngắt đứng ngơ ở giữa chợ
- Cậu
- Cái gì?
- Cậu đổ mồ hôi nhiều quá, để em mua khăn lau cho cậu
- Khỏi cần
- Đi mà cậu, ông chủ mà thấy cậu như này về nhà thì em bị đánh chết mất
-...
- Nha nha nha, nha cậu, đi mà cậu
- Ừ
Mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/275013/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.