Một người đàn ông cao ngang ngang Cậu Hai, tóc vuốt vuốt, mang vest nhìn có vẻ rất hợp model. Chắc là người thành phố mới xuống
- Chúng mày ra chào hỏi Cậu Cả coi
- Dạ!
Mình chạy ra, Cậu Cả nhìn mình, nở một nụ cười thân thiện
- Ai đây?
Cậu Cả khẽ hỏi
- Dạ? Dạ con là hầu của Cậu Hai!
- Thằng đó mà cũng có hầu chịu nổi à? Nó lại đi đàn đúm rồi chứ gì?
Nụ cười mình dần biến mất, thì ra đây là Cậu Cả trong truyền thuyết mà chị Liên kể
- Còn biết vác xác về đây à?
Cậu Hai từ đâu đi đến, đẩy mình ra sau lưng
- Sao không biến lên hà nội mà ở? về đây làm gì?
- Càng ngày càng hỗn, chẳng ra thể thống gì
Cậu Cả cười rồi tiến về phía mình
- Khi nào không chịu được nó nữa thì về làm hầu của anh, đảm bảo một ngày ba bữa
Cậu Hai nghe xong rất tức giận kéo mình xuống gian sau. Cậu đẩy mình xuống ghế, tay cậu nắm cổ tay mình đến nỗi đau nhói
- Mày nói tao nghe, sau này mày có bỏ tao theo thằng Hùng không?
- Dạ?
- Mày điếc à? tao bảo mày có bỏ tao theo thằng Hùng không?
Cậu chảy mồ hôi như tấm, cả người cậu nóng ran hết cả cậu giơ tay lên định đánh mình một cái, thế rồi cái tường lại chịu trận dùm
- Cậu Hai, cho dù cậu có coi em là chó là gà thì em vẫn sẽ là hầu của cậu, dù bị cậu đánh chết thì em vẫn mãi mãi là hầu của cậu thôi
Dâu vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/275012/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.