- Thật ư? Cậu Hai không đánh em à?
- Đ..đánh nữa hả chị?
- Ừ, những người hầu trước đây Cậu Hai đều cho một bạt tai trước khi vào làm hết
- Mày nói gì vậy? nó còn nhỏ xíu xiu thế kia. Cậu Hai chắc cũng thương hoa tiếc ngọc. Với lại Cậu Hai bình thường cũng đâu có ghê gớm thế? khi nào "lên cơn" mới vậy thôi
- Không phải, mày nhớ con Đào không? nó còn nhỏ hơn con Dâu, vừa vào bị Cậu Hai cầm chén nước sôi hất vào mặt vì nhỡ động vào người cậu đó! nghe bảo cậu còn giữ khoảng cách với Bà Hai nữa!
- Tên Cậu Hai là gì vậy ạ?
Mình khẽ hỏi
- Hoàng Khánh Dương, tên đẹp nhỉ? Mà em có tên không?
- Ơ, em tên Dâu đấy thây
- Không, ý chị là tên khai sinh ấy. Chị cũng có, chị tên Uyển Tuyết Nhung. Còn em?
- Dạ..dạ Hạ Ánh Nguyệt
- Tên hay thế, dù chị không biết chữ nhưng tên em chị biết là rất ý nghĩa
- Thế ạ? em cảm ơn chị
Bỗng có người hét toáng lên làm Dâu giật hết cả mình
- Cậu..Cậu Hai, con xin cậu..cậu rũ lòng thương xót, con nhỡ trót dại
- Chúng mày không lo làm việc mà ngồi luyên thuyên với nhau à?
- Chúng con..chúng con xin lỗi
Mình thì ngơ ra chẳng biết gì sất thì một bàn tay chộp lấy mình lôi đi đau ơi là đau
- Cậu..Cậu Hai, cậu tha cho con đi cậu
-...
- Cậu Hai, tay con đau quá
-...
Cậu Hai ném mình xuống đất, mồ hôi trên người cậu nhễ nhại
- Mày nghĩ mày là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-em-khong-hau-cau-nua/275007/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.