Chương trước
Chương sau
Tối hôm qua má cô có lên phòng rũ cô sáng mai đi chùa cúng bái, dạo này bà toàn mơ thấy linh tinh xui xẻo nên muốn đi chùa cầu bình an. Cô nghe bà nói vậy thì cũng gật đầu đồng ý, đi chùa cho tâm thanh tịnh cho lòng bình an!

Sáng ra ăn sáng xong cả nhà ai cũng đi hết, ba cô với anh hai, chị hai điều đi làm. Chỉ có hai kẻ nhàn rỗi là cô với má là đi chùa…

Mèn ơi cúng lạy thì thôi đi, má cô còn xin sâm cho cô với Hai Thành nữa chứ!

Ngồi trên xe Út Mỹ phụng phịu nói: " Lúc nãy má xin sâm, người ta nói sao má? "

Bà Hoa cười tươi rói, nói: " Ờ nói hai đứa bây hợp, có duyên chồng vợ…"

Cô nghe mà hú hồn hú vía, người ta ai cũng nói thì thôi. Nay tới cả quẻ sâm cũng nói nên duyên chồng vợ luôn hả trời!

Út Mỹ vẻ mặt không tin lắm, hỏi lại: " Gì? Thiệt luôn hả má? "

Bà Hoa gật đầu chắc nịch, kí đầu cô một cái "Cốc" rồi nói tiếp: " Trời, lời má nói mà mày không tin hả Mỹ. Má không có giỡn đâu nghen, má coi quẻ sâm thiệt đó đa."



Cô đang hoang mang thì bị bà Hoa vỗ lên vai vài cái rồi bà chỉ phía trước: " Mỹ, Mỹ…Sao đông quá vậy con? "

Cô còn đang lu mờ trong chuyện quẻ sâm nên nhìn phớt ngang rồi trả lời: " Đông thì kệ người ta đi má, má hỏi con sao con biết được…"

Nói nửa đoạn cô lại quay phắt lại nhìn kĩ rồi nghi hoặc nói: " Ủa…nhà mình mà má, sao trước nhà mình đông người quá vậy má? "

Bà Hoa liếc cô một cái, nói: " Má mới hỏi mày mà Mỹ, giờ mày hỏi ngược lại má làm gì? "

Hai má con ngơ ngác, nhưng rất nhanh cô đã định thần lại nói: " Anh Tý anh dừng xe lại đi, để tôi xuống coi có chuyện gì. Đông như vậy làm sao mà chạy xe vào được."

Anh Tý tài xế gật đầu nói: " Dạ Cô út."

Út Mỹ đi xuống trước, tiếp đó bà Hoa cũng xuống theo. Hai má con đi thẳng lại đám đông đang xôn xao trước mặt.

Lúc đi gần tới cô còn nghe người ta nói qua nói lại gì mà: " Nhà Đại gia Nguyễn làm ăn gì sống nhăn vậy cà? hôm trước tôi cũng nhận mà có bị làm sao đâu mà…"

Có người lại nói: " Nhà giàu mà làm vậy chi cho thất đức không biết…"

Rất nhiều lời bàn tán xôn xao, cô bước đi càng nhanh. Đến khi nghe được tiếng phụ nữ lanh lãnh vừa hét vừa khóc nói: " Bồi thường đi, bồi thường cho tôi. Con tôi ăn vô bị ngộ độc phải nằm viện kia kìa…Bới người ta nhà Đại gia Nguyễn phát gạo móc gạo hư…Bới bà con cô bác…"

Vừa nói người nọ vừa nhảy đong đỏng lên, còn xô xô mợ Thảo. Làm mợ Thảo xém té nhờ có con Mén nó đứng kế bên đở.

Út Mỹ đi nhanh về phía người phụ nữ kia, đứng chắn trước mặt mợ Thảo ngăn không cho người nọ đụng tay đụng chân với chị hai cô. Nói gì chứ chị hai cô hiền số z luôn, người ta xô cỡ đó mà im re…



Út Mỹ lớn tiếng nói: " Nè chị có gì thì từ từ nói, chị mà động tay động chân. Tôi báo công an đó…"

Không biết sao nghe tới công an người nọ cũng hơi sựng lại, rồi cũng cãi tiếp: " Cô là ai mà xen vào chuyện của tôi."

Út Mỹ bình tĩnh đáp: " Tôi là Cô út nhà này." Vừa nói cô vừa chỉ thẳng vào trong nhà.

Người nọ không hiểu sao càng hăng hơn: " À ra là mày, tại mày mà con tao nhập viện…"

Út Mỹ nhíu mày quay qua hỏi con Mén:" Là sao hả Mén? ra đây kể tao nghe coi."

Con Mén nghe Cô út gọi thì đi tới nói: " Dạ cô, chuyện là hồi nãy cái bà dì này tới đây la lối nói là nhà mình phát gạo hư, làm cho con bả ăn dô bị ngộ độc phải nằm bệnh viện á cô."

Út Mỹ gật đầu như hiểu ý, rồi quay sang nói với người kia: " Chị nói nhà tôi phát gạo hư, chị có bằng chứng không? "

Người phụ nữ kia cười khinh, rồi chỉ xuống bao gạo dưới nền. Cô đi lại vạch ra thấy bên trong gạo đã bị lên móc ẩm thiu hết cả rồi!

Cô đưa tay hốt một nắm lên định ngửi thì bị bà Hoa kêu: " Mỹ…." chắc bà sợ cô ngửi xong lại bị gì nên mới lo lắng…

Cô gật đầu nói: " Không sao đâu má."

Cô ngửi ngửi một lúc, rồi lại đưa tay xuống giữa bao gạo làm gì đó. Rồi lại đứng dậy nói nhỏ với con Mén cái gì đó mà thấy con Mén nghe xong là cong chân chạy mất tiêu…

Trong thời gian một lúc đợi con Mén thì người phụ nữ kia cứ la làng om sòm lên hết. Một lúc sau thấy con Mén về trên tay nó cầm một sấp giấy tờ gì đó, sau lưng còn dắt theo một người đàn ông.

Nó tới gần nói nhỏ với Út Mỹ, rồi đưa sấp giấy cho cô.

Út Mỹ hài lòng mỉm cười, hướng phía bà con nói: " Mọi người đều đã nghe bà chị này nói là gạo do nhà tôi phát bị hư ăn vô bị ngộ độc, vậy mời bà con cùng xem đốc tờ kiểm chứng."

Mặt người phụ nữ kia lúc trắng lúc xanh không biết vì sao chắc là hồi hộp! Còn người dân thì trố mắt nhìn xem đốc tờ.

Cô mỉm cười nói: " Mời đốc tờ kiểm tra coi trong gạo rốt cuộc vì sao mà hư? "

Đốc tờ gật đầu, tiếp đến dùng tay hốt một mớ ngửi giống như Út Mỹ khi nãy. Rồi lại gật đầu quay sang nói với Mỹ: " Cô út Mỹ đây có thể cho tôi xin một nắm gạo cùng loại hay không?"

Cô gật đầu nói: " Được ạ."

Nói rồi Út Mỹ quay sang nhìn đám người làm, tự khắc có đứa chạy đi lấy lên một nắm gạo y như lời đốc tờ nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.