Ngồi nói chuyện với Tư Thiện thêm một lúc thì thấy bóng dáng Hai Thành đang từ xa đi đến, Tư Thiện thấy vậy thì cười trêu Út Mỹ cậu nói là muốn nhường không gian riêng cho hai người nên là Tư Thiện đứng dậy phũi mông bỏ đi.
Hai Thành đi đến ngồi bên cạnh Út Mỹ, cậu thở hắt ra ngó thấy coi bộ Hai Thành hơi mệt, chắc là do khách đông lung quá.
Út Mỹ thấy Hai Thành hơi mệt mỏi, thì cô vớ tay rót một ly trà cho Hai Thành: " Coi bộ khách đông dữ quá hay sao mà trông chú mệt mỏi lung thế? "
Hai Thành nhận lấy ly trà từ tay Út Mỹ, cậu đưa lên miệng uống một hơi cạn sạch: " Ờ, khách khứa có hơi đông. Ngồi đây chán không? "
Út Mỹ lắc đầu, cười nói: " Không chán đâu, mới nãy còn có Tư Thiện ở đây nói chuyện với cháu nữa."
Hai Thành nhướng mày, đặt ly trà xuống bàn. Cậu mím môi một lúc rồi nói: " Nó ở đây với em từ nãy giờ hả? "
Út Mỹ gật đầu: " Dạ."
Hai Thành lại hỏi tiếp: " Lâu không? "
Út Mỹ ngẫm nghĩ suy tính thời gian rồi nói:"Chắc cũng nửa tiếng ấy."
Hai Thành gật đầu, không nói gì.
Bên này khi Tư Thiện vừa đi từ chỗ Út Mỹ vào trong, lúc đi ngang qua cây xoài trong vườn cách chỗ Út Mỹ không xa, thì Tư Thiện thấy một bóng dáng quen thuộc đứng ở đó.
Tư Thiện đi nhanh lại gốc cây xoài, nhìn người nọ rồi trầm ngâm hỏi: " Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-anh-gia-roi/2678272/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.