🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ánh mắt đỏ hoe của Hai Thành cứ nhìn thẳng vào cô như vậy...Đây là lần đầu tiên Út Mỹ thấy Hai Thành như vậy!!!



Út Mỹ tự nhận mình sai, nhưng trước giờ Hai Thành luôn dịu dàng với cô, hôm nay lại tức giận như vậy làm cô hơi sợ: " Chú hung dữ với tôi, chú tức giận với tôi!!! "



" Không có, tôi không hung dữ với em...tôi không tức giận em, là tôi tức giận bản thân tôi."



" Chú có..."



Hai Thành gằn giọng nói: " Mẹ nó, tôi ở đây nhớ em, tôi ở đây 5 năm nhớ em...1825 ngày nhớ em...43800 giờ anh nhớ em..." Càng về sau giọng cậu càng nhỏ, tựa hồ vừa bất lực vừa tự trách:"Em đi bỏ lại tôi ở đây ôm nhung nhớ, em đi rồi em có vui vẻ không? Em chịu đau một mình tôi không biết, em làm gì tôi cũng không biết...lại còn để cho mấy người ngoài kia đồn em phụ bạc...em chịu uất ức tôi cũng không biết...con mẹ nó tôi đúng là thằng vô dụng mà..."



Nói rồi Hai Thành chẳng thương tình dơ tay tát thẳng vào mặt mình, Út Mỹ sửng sốt trước lời nói và hành động của Hai Thành.



Nhìn cái má in hẳn 5 dấu tay, cái mũi của Út Mỹ chua xót, cô xót...cô thương...cô đau lòng cậu.



Út Mỹ vừa khóc vừa xoa xoa mặt Hai Thành giọng ấm ức nói: " Chú làm gì thế? "



Hai Thành nắm bàn tay đang xoa má cậu, cậu nhìn cô nhẹ giọng nói: " Không sao, đáng đánh."



Út Mỹ nức nở khóc thành tiếng, Hai Thành ôm cô vào lòng, vỗ vỗ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-anh-gia-roi/2678254/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cậu Hai, Anh Già Rồi!
Chương 30: Nhớ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.