Ký túc xá đột nhiên yên tĩnh lại. Chỉ còn lại âm thanh nức nở xin tha của Giang Lê.
“Vậy, vậy đánh một cái thôi có được không? Sau này tôi nhất định sẽ nghiêm túc học tập không có thất thần nữa.”
“Nếu như tha em dễ dàng như vậy, lần sau nhất định em sẽ tái phạm nữa.” Ninh Trăn nghiêm khắc nói.
“Vậy, vậy thì anh đánh nhẹ thôi.” Giang Lê hít mũi, nói, “Anh cũng biết, tôi sợ đau nhất mà.”
Giang Tiểu Lê nhỏ bé nằm trên đùi của Ninh Trăn, sợ đến mức co mông lại, nhắm mắt giọng nói run rẩy: “Đến đây đi, anh đánh nhanh chút đi.”
Ninh Trăn không tiếng động cong môi, giơ tay lên đánh.
“Bang” một tiếng vang lên đầy ái muội, cái mông non mềm trước mắt rõ ràng hơi run lên.
Giang Tiểu Lê đỏ mắt, nức nở cầu xin: “Có thể đắp khăn tắm lên rồi đánh không?”
“Đắp khăn lên thì còn đau gì nữa?” Ninh Trăn vừa nói, vừa nâng tay đánh cái thứ hai.
Giang Lê vừa ra đời đã rất đáng yêu, làn da cũng mềm mại, vừa đánh xuống hai cái, cái mông phía dưới quần lót rõ ràng đã hơi đỏ lên.
“Tôi không có đau, hô hô.” Giang Tiểu Lê nhịn xuống nước mắt sắp rơi ra, nức nở tự an ủi mình.
“Có đau hay không?” Ninh Trăn đè thấp giọng, ôn nhu hỏi.
“Đau ~” Giang Lê ủy khuất chu môi, “Đừng đánh nữa, được không?”
“Đau thì nói để anh xoa cho em.” Ninh Trăn nghiêm túc nói, “Xoa xoa thì không đau nữa.”
Bàn tay thon dài đang đặt trên mông của Ninh Trăn, đột nhiên bị một bàn tay xa lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-giao-ba-moi-ngay-deu-bi-va-mat/1117385/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.