*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Sil
Tề Uyên nhìn Vân Ánh Vãn, bàn tay buông thõng bên cạnh tự nhiên nắm chặt lại, gân xanh trên trán cũng dựng lên một cái.
anh yên lặng nhìn A Viên vội vàng khoát tay, lo lắng nói: "Tứ tỷ tỷ, ngài đừng nói lung tung..."
không phủ nhận, nhưng cũng không thừa nhận... Tề Uyên đau xót trong lòng, con ngươi ảm đạm mờ mịt.
Thiên tính của phụ nữ chính là buôn dưa lê bán dưa chuột, cho dù là thiếu nữ vừa mới cập kê như Vân Ánh Vãn cũng không thể diệt nổi ngọn lửa bát quái* trong lòng.
*) Bát quái: Tiếng lóng chỉ việc tán gẫu, nói chuyện phiếm, hóng tin hot.
Nàng nhích lại gần bên cạnh A Viên, thấp giọng nói: "Gia Gia, muột ở trong Cung đã nhiều năm như vậy, lại từng hầu hạ ở Ngự tiền, chắc hẳn cũng biết không ít, muội nói cho Tứ tỷ tỷ xem, rốt cuộc Hoàng Thượng có “Long dương chi hảo” không ?"
Ngụy Toàn đi theo bên cạnh Tề Uyên run rẩy, mồ hôi lạnh trên trán lấm tấm từng giọt, sắc mặt còn tái hơn mấy phần so với Tề Uyên.
A Viên nghĩ nếu Tề Uyên nghe thấy lời đồn này về bản thân, sắc mặt tất nhiên sẽ đen như đáy nồi, nàng cúi đầu, toan che dấu khóe môi đang cong lên như điên khi cười trên nỗi đau của người khác.
Vân Ánh Vãn nhìn thần sắc của A Viên, kinh ngạc che miệng lại: "Chẳng trách chuyện truyền ra bên ngoài có căn cứ hẳn hoi."
A Viên thấy nàng hiểu lầm liền vội vàng giải thích, lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng quen thuộc truyền ra từ phía sau: "Hóa ra là Vân tứ Tiểu thư vào Cung."
Hai người liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-uoc-thay-thai-giam-bien-hinh/615017/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.