Ân Xu ngồi trên tảng đá bên cạnh con suối xoa mắt cá chân đau nhức, nước sông không thanh triệt như vẻ ngoài, ngược lại dơ bẩn ẩn ẩn có mùi hôi thối, khiến người buồn nôn. Ở xa không ngửi thấy, đến gần hương vị càng đậm.
Ân Xu che miệng mũi, cúi người nhìn nước suối, lá rụng chồng chất ở bên cạnh, những viên đá lấm tấm dính màu đen, không giống nước bùn bình thường. Ân Xu duỗi tay sờ, màu đỏ sậm, nàng để sát vào chóp mũi ngửi, là máu, dấu vết trên viên đá là máu.
“Vị thí chủ này.”
Nghe được âm thanh, Ân Xu rút tay về, xoay người chắp tay thi lễ: “Tiểu sư phó.”
“Bình Hiện pháp sư sắp giảng thiền xong, mời nữ thí chủ đi theo tiểu tăng.” Tiểu hòa thượng mặt mày nhạt nhẽo, chậm rãi mở miệng nói.
Ân Xu cười đáp một câu: “Thỉnh tiểu sư phụ dẫn đường, rừng đào này lớn quá làm ta lạc hướng.”
Cho đến ra rừng đào, Sầm Duẫn cũng chưa xuất hiện.
Ân Xu đi theo tiểu hòa thượng, dọc theo đường đi không thấy một bóng người, nhớ lại vết máu trên viên đá gần con suối, trong lòng không khỏi nao nao.
“Tiểu tăng xin hỏi vị công tử vừa rồi đi cùng nữ thí chủ đâu?” Tiểu hòa thượng đi ở phía trước, đột nhiên mở miệng.
Ân Xu bình ổn nỗi lòng, đáp: “Đều do ta, ở rừng đào, vốn định kêu hắn treo lụa đỏ xa một chút, cao chút, kiếm vận may và tiền tài, không thể tưởng được chỉ trong chớp mắt không biết bản thân đã đi lạc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-kiep-nay/3100598/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.