Từ nhỏ Tô Đình đã có một tật xấu, đó là ngủ quen giường, thật vất vả mới quen với giường trong kí túc xá, bỗng dưng hôm nay đến một nơi xa lạ, tắt đèn rồi lại nằm nhìn chằm chằm lên trần nhà, không hề buồn ngủ.
Sa trướng trắng mỏng manh thêu hoa bách hợp trang nhã, ánh trăng bên ngoài cửa sổ rọi vào phòng, hòa làm một với ánh sáng lung linh của ngọn đèn pha lê trên đầu giường, tiếng sóng biển khe khẽ thì thầm bên tai.
Bị một nam nhân kỳ quặc bắt cóc tới một nơi kỳ bí, nghe được một đoạn cố sự kỳ cục, còn bị ép cùng nam nhân đó thử một đoạn ái tình kỳ quái… Tô Đình quả thực muốn tát mình một cái xem đây có phải là mơ không, đoạn trên xem thế nào cũng giống một câu chuyện ngôn tình cẩu huyết hay là một bộ phim huyền huyễn ba xu.
Lòng đầy sợ hãi và bất an chẳng thể nói ra, Nghiêm Lãng không giống bất kỳ nam nhân bình thường nào khiến cho hắn vô cùng mông lung, hắn rất sợ cứ tiếp tục cuộc sống thế này sẽ không thể trở về qũy đạo ban đầu nữa. Nhanh tìm được cách quay về đi, nhanh thoát khỏi con người vừa dịu dàng lại nguy hiểm đó, trở về cuộc sống đại học bình thường của mình…
…
Giữa đêm Tô Đình nằm mơ, trong mơ Nghiêm Lãng cầm một khẩu súng chĩa vào hắn nói: “Cởi đồ ra!” Tô Đình cởi quần áo xong. Nghiêm Lãng nói: “Nằm lên giường!” Tô Đình vội vã nằm lên giường. Nghiêm Lãng lại nói: “Để cho tôi thượng em!” Vì thế Tô Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dap-thanh-gian/101255/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.