Tần Xuyên mục trừng khẩu ngốc nhìn chằm chằm sư muội mình.
“Sư… sư muội, tiểu sư muội nói… nhưng là sự thật?”
Hắn cảm thấy khó khăn mở miệng hỏi thăm. Bởi vì đối phương tu vi vốn cao hơn hắn, cho nên từ đầu đến cuối chỉ biết rằng nàng tu vi có chỗ tinh tiến không nhỏ, nào nghĩ ra nàng vậy mà lại đột phá?
Hỏi ra vấn đề này, chính hắn cũng thấy có chút mất mặt.
Lữ Như Yên chỉ cười, nhẹ gật đầu.
Xong. Nhị sư muội cũng đột phá. Hắn làm người sư huynh này lại là kẻ duy nhất không tiến bộ.
Hắn bất ngờ, nhưng tỉnh táo lại rồi thì càng nhiều hơn là không thể tin được. Nhị sư muội hắn mới bước vào tầng tám có bao lâu? Chưa đầy ba tháng, chỉ nhanh hơn hắn một chút mà thôi. Bất kể nghĩ thế nào, nàng muốn bước vào tầng chín, không có một năm nữa là không thể nào. Càng nghĩ, hắn lại càng thấy bất khả tư nghị.
Đúng lúc này, Lữ Như Yên lại quăng thêm quả bom thứ hai:
“Trần công tử cũng có chỗ đột phá đâu.”
Tần Xuyên cứng ngắc quay đầu nhìn về Trần Nguyên, ánh mắt biểu thị chất vấn. Để rồi nhận được cái gật đầu đầy chắc chắn, sự chất vấn biến thành u oán.
Hắn, Tần Xuyên, chính thức rơi vào tự bế.
Hắn thật sâu nghi hoặc, chính mình đi vào là chỗ nội vực giả, còn bọn hắn tại đây mới thực sự là thụ Thần Hà sơn dị tượng mạnh nhất.
Tần Xuyên lần này thật có chút hối hận. Nếu như hắn không tranh một chuyến một trăm thiên kiêu, phải chăng hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/223669/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.