Trần Nguyên vẫn nhắm mắt, chậm rãi cảm thụ sự biến đổi của bản thân sau khi chém giết Tà Ma. Cứ mặc chi sự thay đổi này là rất nhỏ bé, hầu như không đáng kể so với tu vi của hắn hiện tại, Trần Nguyên vẫn có thể tinh tế nhận ra bởi năng lực cảm giác cực kỳ nhạy bén. Hắn ước đoán: "Tu vi tăng lên, đại khái tương đương với một phần trăm tu vi của Tà Ma."
Này cũng có nghĩa là, nếu như Trần Nguyên đánh giết một trăm cái Nhất giai sơ kỳ Tà Ma, tu vi của hắn tăng lên tương đương với trọn vẹn hấp tu tu vi của một tôn Nhất giai sơ kỳ Tà Ma.
Toàn bộ tu vi của một tôn nhất giai sơ kỳ Tà Ma, đặt cạnh hắn cai này đã là Tứ phẩm Thượng nhân tu sĩ, đích thực là nhỏ bé đến khó mà tưởng tượng nổi. Huống chi, hắn đi là Đạo Cực Hạn, thể nội linh lực đã sánh ngang với Ngũ phẩm Chân nhân cấp bậc tu sĩ. Nhu cầu năng lượng cần để tinh tiến tu vi cũng tương ứng sánh ngang với Ngũ phẩm Chân nhân.
Vậy, chém giết Tà Ma dường như mang lại lợi ích thật ít ỏi?
Không. Hoàn toàn ngược lại. Lấy thực lực của Trần Nguyên tới nói, dù là Nhị giai, thậm chí Tam giai Tà Ma đi chăng nữa, chém giết bọn chúng bất quá chỉ là một ý nghĩ mà thôi. Nếu hắn toàn lực ra tay giống như tại Thôi Nguyên thành vậy, mỗi một hơi thở đều có thế chém xuống hàng trăm vạn Tà Ma. Cho dù là chia đi cho hệ số tỷ lệ một trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087433/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.