Khối cầu ánh sáng chói lọi đột nhiên xuất hiện làm cho Trần Nguyên mất đi tầm mắt. Chẳng những thế, thần thức của hắn cũng mất đi tác dụng trong một khoảnh khắc này. Không phải là tinh thần lực bị hao tổn, mà là môi trường xung quanh không thể dò xét bằng thần thức. Cảm giác trọng lực dưới chân cũng biến mất. Cả cơ thể giống như đang trôi nổi vô định trong hư không vậy.
Loại cảm giác bất thường này chỉ diễn ra trong vòng một hơi thở. Hết thảy mọi thứ khôi phục lại bình thường: tầm mắt sáng rõ, thần thức không bị hạn chế, mặt đất vững vàng dưới chân. Giờ đây, đập vào mắt Trần Nguyên là một quang cản xa lạ. Một cánh đồng mênh mông, trải dài ngút tầm mắt kéo dài về bốn phương tám hướng, tưởng chừng như chẳng có điểm cuối. Ở nơi xa, những ngọn đồi thấp nhấp nhô như những con sóng chập chùng, lề mề và chậm chạp kéo tới. Từng trận gió đêm mát lạnh thổi lay động những ngọn cỏ cao đến ngang hông người ta, phả thẳng vào mặt mang theo mùi cỏ mới thơm ngát lạ thường.
Và ở một góc bên tay trái, cách vị trí Trần Nguyên đứng hiện tại mấy chục dặm, có một khu tàn tích cũ nát của những công trình bằng đá nằm rải rác trên mặt đất. Trần Nguyên không biết chính xác, những công trình này là gì. Bất quá, từ quy mô và kiến trúc của chúng, hắn có thể đoán ra, nơi này hẳn từng là một cái đền thờ. Đến nỗi bây giờ, nó chỉ còn lại phần chân tường cùng vô số những phiến đá khổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087390/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.