Khả năng cưỡi ngựa của Lăng Sở Nhược không tồi, thậm chí có thể được xếp vào hàng cao thủ. Lăng Sở Hương cũng không bất ngờ, mấy năm nay nàng đều ở bên cạnh Lăng Sở Nhược, đương nhiên mọi hành động của nàng ấy đều không qua khỏi mắt nàng
Ban đầu Lăng Sở Hương đề nghị đi xe ngựa nhưng Lăng Sở Nhược không đồng ý. Cưỡi ngựa so với đi xe ngựa phải nhanh hơn mấy ngày, nàng không chấp nhận việc phí phạm thời gian một cách vô ích..
Ban đầu Lăng Sở Hương còn lo thân thể nàng chịu không nổi, hiện tại lại lo lắng cho bản thân nhiều hơn. Cũng không thể trách được nàng, từ Triệu Châu một đường đi thẳng về Bích thành đã mất đến hơn năm ngày đường, đó là với tốc độ của ba con ngựa chiến khỏe mạnh nhất trong cả đàn ngựa của Mộ Khiếu sơn trang. Cũng may Lăng Sở Hương thể lực tốt, nếu là người bình thường chỉ sợ sẽ không thể trụ vững đến bây giờ.
Đã gần bước sang ngày thứ hai, dưới tác dụng của Nguyên Thần tán, Lăng Sở Nhược có thể chịu đựng được nhưng ngựa và cả Lăng Sở Hương thì không. Hai người dừng lại ở thị trấn Thiên Giang, còn cách một đoạn khá xa nữa mới đến được Triệu Châu.
Khách điếm Vũ Đình tọa lạc ngay giữa trung tâm của thị trấn, một trong những khách điếm nổi tiếng nhất trong vòng trăm dặm trở lại. Người trên giang hồ không ai không biết khách điếm này là gia sản của Mộ Khiếu sơn trang, người đến trọ không phú cũng quý, để đặt được chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-thai-tu-dai-nhan/4081850/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.