"Lăng tiểu thư, đã trễ lắm rồi, chúng ta mau về thôi"
Giọng nói của Hồng Kỳ vang lên bên tai. Sau khi trở về bàn, những ánh mắt khinh thường dần đã biến mất nhưng Lăng Sở Nhược nào đâu để ý đến. Một vài vị tiểu thư tự nhận rằng hâm mộ giọng hát của nàng, muốn kính rượu nàng nàng cũng không từ chối. Đã uống bao nhiêu chén rồi nhỉ ? Nàng ngây người nhẩm đếm, quên luôn cả lời Hồng Kỳ vừa mới nói
Hồng Kỳ mất kiên nhẫn nhắc lại lần nữa. Hoàng thượng, hoàng hậu cùng Từ quý phi đã sớm rời khỏi buổi tiệc, cũng có không ít người đang lục tục ra về. Lăng Sở Nhược chậm chạp ngẩng đầu, đỏ ửng trên mặt lan xuống tận chiếc cổ trắng nõn nà, nàng nhíu mày nhìn Hồng Kỳ rồi lắc lắc đầu
"Ta không quen ngươi, không đi theo ngươi đâu"
Hồng Kỳ khóe miệng giật giật, nếu không phải thái tử vẫn còn ngồi ở trên kia chỉ sợ nàng không kiên nhẫn mà ném nữ nhân này đi
"Mau về thôi, nếu không thái tử điện hạ sẽ trách tội nô tỳ"
"Thái tử? Thái tử là gì, ta không biết ai tên Thái Tử cả, vì sao hắn lại trách tội ngươi?"
Lăng Sở Nhược càng nói càng loạn, không rõ nàng có biết bản thân đang nói gì không. Một vài ánh mắt hiếu kỳ đã hướng về phía này, Hồng Kỳ mím môi định kéo tay nàng lôi đi thì nàng bỗng à lên như nhớ ra gì đó
"Đúng rồi, ta không về thì phụ thân sẽ lo lắng lắm, ngươi đưa ta hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-thai-tu-dai-nhan/4081828/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.