Chương trước
Chương sau
Trình Mục Dương đại ƈôи ŧɦịŧ chỉ cắm vào đi một bộ phận, nếu không phải Chu Dã váy đủ trường cái ở hai người liên tiếp địa phương, chỉ sợ đã bị khác cảnh sát phát hiện bọn họ hai cái đang ở làm sự tình.

“Chu Dã không được hồ nháo!”

Trình Mục Dương sắc mặt so đáy nồi còn đen hơn. Nhưng hiện tại nếu anh đem Chu Dã kéo ra nói, liền sẽ bị mấy người kia phát hiện hành động biếи ŧɦái này.

“Cháu nơi nào hồ nháo! Chú à, cháu hiện tại đang rất nghiêm túc làm mồi dụ. Chú xem cháu hy sinh lớn như vậy mà. Vậy chú không thể cũng hy sinh như vậy một tí xíu.”

Chu Dã liên tục động mông, làm ƈôи ŧɦịŧ thô tráng cứ vậy mà cắm vào tới. Đại ƈôи ŧɦịŧ mặt trên gân xanh cọ xát thịt non, Chu Dã thoải mái mà đảo trừu một ngụm khí lạnh. Cô thích nhất chính là bộ dáng Trình Mục Dương muốn đẩy cô ra, nhưng lại không thể làm gì được.

Mỗi cái động Chu Dã cố ý làm ƈôи ŧɦịŧ cắm sâu vào một tấc. Cuối cùng toàn bộ tao huyệt đều đã bị đại ƈôи ŧɦịŧ xỏ xuyên qua.

“A… Cắm vào tới… Thật thoải mái… Động một chút nha…”

Chu Dã thanh âm lập tức trở nên nhu mị. Cùng với tông giọng máy móc lúc trước hoàn toàn không giống nhau. Thanh âm này trực tiếp làm nhóm cảnh sát đang ở theo dõi từng người trên mặt không khỏi đỏ lên. Cô bé này rõ ràng cũng chỉ mới vừa 18 tuổi, nhưng là có thể đem bọn họ nổi lên phản ứng. Nhóm cảnh sát này hoàn toàn không biết hiện tại Chu Dã thật sự bị Trình Mục Dương cắm tao bức, còn tưởng rằng Chu Dã làm bộ.

“Trình đội, anh mau động vài cái. Giả vờ làm việc. Bằng không nhìn quá giả. Kỹ thuật diễn của anh so với cô bé quá kém. Nếu anh không diễn được em sẽ là người thay. Bảo đảm so với anh diễn đến càng giống hơn.”

Phó đội trưởng Dư Kỳ cầm bộ đàm nhịn không được buông lời chỉ dẫn Trình Mục Dương.

Phía trước nói mấy câu Trình Mục Dương còn có thể nghe một chút, nhưng mà cuối cùng câu nói kia làm Trình Mục Dương trong lòng lập tức dâng lên một trận mạc danh bực bội. Rõ ràng anh không thích Chu Dã, nhưng tưởng tượng đến Chu Dã nếu là cùng nam nhân khác làʍ ŧìиɦ, tâm tình không biết sao lại thấy khó chịu.

“A ~ mau động nhất động a ~ bên trong hảo ngứa nha…”

Chu Dã nghe thấy thanh âm, lập tức hướng tới Trình Mục Dương thè lưỡi. Sau đó bụng nhỏ co rút lại tao bức kẹp chặt ƈôи ŧɦịŧ.

“Đây là chính em muốn!”



Trình Mục Dương bắt đầu bóp eo Chu Dã bắt đầu động. Đại ƈôи ŧɦịŧ thoáng rút ra một chút sau lại lập tức hung hăng mà đâm vào.

Qυყ đầυ thô to giống quả trứng hung hăng va chạm điểm G của Chu Dã. Tao bức vốn dĩ mẫn cảm, giờ bị Trình Mục Dương va chạm như vậy, tao huyệt cô liền bắt đầu co rút lên liều mạng hút chặt cây ƈôи ŧɦịŧ này.

“A… Tao huyệt bị chọc thủng… Thật là lợi hại… thật lớn nha…” Chu Dã bị đâm cho nửa người trên không ngừng phập phồng. Cô hôm nay xuyên áo sơ mi mê người, hai luồng no đủ trên dưới xóc nảy vài cái thế nhưng đem cúc áo sơ mi bung ra.

Tuy rằng bên ngoài theo dõi nhìn không tới vú Chu Dã, nhưng Trình Mục Dương hiện tại liền đứng ở trước mặt cô thao bức. Anh có thể tinh tường nhìn thấy hai cặp vú trắng nõn kia bị áo ngực ren đen bao vây lấy. Mỗi lần cắm vào cặp vú liền hướng về phía trước xóc nảy một chút, làm ƈôи ŧɦịŧ Trình Mục Dương lại thô vài phần.

“Quá sướng a… Còn muốn nữa… Ân a… Tao vú cũng muốn hút…”

Âm thanh dâʍ đãиɠ của Chu Dã không ngừng làm nhóm cảnh sát theo dõi có phản ứng, ngay cả Tô Tình một nữ nhân cũng cảm thấy hoa huyệt chính mình ướt, chỉ sợ Chu Dã càng kêu nữa thì chắc qυầи ɭóŧ cô ta đều không mặc được. Mọi người đối với kỹ thuật diễn này của Chu Dã không khỏi kính nể đi lên.

“Này, em thả lỏng một chút đi .” Trình Mục Dương cắn răng nói.

Anh lúc đầu còn có thể động vài cái, nhưng huyệt Chu Dã ngày càng chặt khiến anh mãi không động được.

Đêm qua Trình Mục Dương đi ra ngoài làm nhiệm vụ, Chu Dã còn không bị thao quá. Qua một ngày, tao huyệt liền khôi phục độ chặt chẽ. Lúc này Chu Dã tao huyệt chặt như lần đầu anh thao cô.

“Không được, tao huyệt rất thích ăn đại ƈôи ŧɦịŧ a…”

Chu Dã dâʍ đãиɠ mà cúi đầu liếm Trình Mục Dương hầu kết. Trình Mục Dương nơi nào kinh được Chu Dã như vậy dụ hoặc, hắn tay đè lại Chu Dã đĩnh kiều mông, liều mạng mà đem Chu Dã tao bức ấn hướng chính mình đại ƈôи ŧɦịŧ.

“A… Đại ƈôи ŧɦịŧ cắm vào bên trong đáy huyệŧ… Bị chú cắm hỏng rồi…”

Mông Chu Dã đều ngồi không yên, cả người vô lực mà hướng tới Trình Mục Dương hoạt động. Hai tay rắn chắc của anh ôm lấy mông nhỏ, lúc này mới không đến mức làm Chu Dã ngã trên mặt đất đi.



Đồng thời tao huyệt càng ngày càng tiết ra nhiều dâʍ ŧɦủy̠, vì được bôi trơn nên Trình Mục Dương thuận lợi đánh dã chiến với Chu Dã. Chỉ nghe được tiếng bạch bạch bạch không ngừng phát ra từ nơi giao hợp của hai người.

Những người đang xem trộm cảnh sát tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, hai người này diễn kịch thế nhưng có thể diễn giống như thật!

Chu Dã ở Trình Mục Dương như vậy thô lỗ thọc vào rút ra hạ rất nha h liền co rút mà cao trào, tao bức xoắn chặt đại ƈôи ŧɦịŧ. Kɦoáı ƈảʍ chặt chẽ này làm anh khống chế đem cô trở mình, bắt đầu từ phía sau không ngừng trừu động.

“A… Ân… Đại ƈôи ŧɦịŧ từ phía sau cắm cũng hảo thâm a… Tao bức mau bị đại ƈôи ŧɦịŧ thao sưng lên…”

Chu Dã ngửa đầu, trên mặt xuất hiện màu hồng do vừa cao trào. Nhưng mấy người còn lại người chỉ đang theo dõi, cũng không có chú ý tới điều biến hóa khác thường của Chu Dã.

“Trình đội, đã có mười mấy học sinh còn có giáo viên bên ngoài phòng học nhìn thấy. Hẳn là rất mau liền sẽ truyền ra đi. Chẳng qua muốn ủy khuất Chu Dã ở trong trường học bị người khác nói ra nói vào.”

Tô Tình thanh âm từ tai nghe truyền đến.

Chu Dã thở hồng hộc mà ghé vào trên bàn: “Chuyện nhỏ. Dù sao ngày thường bọn họ truyền ra không biết bao nhiêu tin đồn cháu ngủ với rất nhiều đàn ông rồi.”

Trình Mục Dương nghe Chu Dã nói, trong lòng không khỏi bốc lên một cảm giác khó tả. Anh so với nam nhân khác hiểu rõ hơn hết, Chu Dã trước khi bị anh phá thân vẫn là một cô gái sạch sẽ. Cô tuy rằng thoạt nhìn cà lơ phất phơ, nhưng nghe đến mấy cái lời đồn này trong lòng nhất định sẽ rất khó chịu đi.

Bất tri bất giác Trình Mục Dương thả lỏng tốc độ, bắt đầu ôn nhu chậm rãi thao cô.

Anh cho rằng như vậy Chu Dã sẽ thoải mái một ít, nhưng Chu Dã ngược lại càng khó chịu. Cô thấy nhiệm vụ hoàn thành liền nắm được bộ đàm ném qua một bên.

“Chú, người cắm nhanh một chút a… Tao bức khó chịu muốn chết… Muốn đại ƈôи ŧɦịŧ hung hăng làm.”

Chu Dã xoay đầu khóc không ra nước mắt mà nhìn Trình Mục Dương.

Kết quả ngay sau đó Trình Mục Dương bắt đầu giống như cưỡi ngựa mà thao, Chu Dã bị đâm cho thở hổn hển, chỉ có thể bất lực mà rêи ɾỉ. Phía dưới váy bị gậy thịt to như chai nước khoáng thao đến vừa hồng lại sưng lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.