Chương trước
Chương sau
Chu Dã còn đang được Trình Mục Dương hút đến tê tê dại dại. Thật đúng là khó được nhìn thấy Trình Mục Dương chủ động mà làm cô.

"Đầu lưỡi chú thật lợi hại, hút cháu thật sướng a."

Chu Dã ôm đầu Trình Mục Dương, cô còn cho rằng Trình Mục Dương tiếp theo sẽ ôm cô ấn trên vách tường làm một trận dài. Kết quả ngay sau đó Trình Mục Dương liền buông lỏng Chu Dã ra đi nhanh hướng tới phía ngõ nhỏ người đàn ông khả nghi vừa nãy đi vào.

Trong ngõ nhỏ, tên lưu manh khả nghi đang chuẩn bị tập kích cô gái thì liền bị Trình Mục Dương nhào tới thuần thục trực tiếp khống chế tên đó. Chu Dã bĩu môi, cô còn cho là Trình Mục Dương đột nhiên đầu óc thông suốt sẽ chủ động 'làm', kết quả Trình Mục Dương thực tế cũng chỉ coi cô là công cụ giúp anh bắt giữ tội phạm mà thôi.

Cục cảnh sát.

Tên nam nhân lưu manh kia sau khi bị bắt liền được tiến hành tra hỏi khẩu cung, đáng tiếc hắn không phải là đối tượng tên tội phạm nguy hiểm mà đám người Trình Mục Dương muốn bắt. Tuy rằng không phải là tên tội phạm kia nhưng vì bị nghi ngờ có hành vi tính gây thương tổn tới người khác nên vẫn bị giam lại.

Chu Dã ôm cặp sách ngồi ở trong hành lang cục cảnh sát mà cầm điện thoại chơi game. Cô đang chơi game thì màn hình điện thoại lại hiện thông báo trên diễn đàn trường học lại liên tục nổ ra rất nhiều tin tức mới.

"Cao tam ban 18 lại có một nữ sinh bị mất tích. Tôi chính mắt nhìn thấy hiệu trưởng ở trong văn phòng giải trình với phụ huynh nữ sinh kia. Nhưng hiệu trưởng lại uy hiếp bọn họ không được báo công an vì sợ sẽ gây ra ảnh hưởng xấu tới danh tiếng của trường học."

"Vì sao có từ "lại" ? Chẳng nhẽ trường chúng ta còn có nữ sinh nào khác mất tích nữa sao?"

"Cũng không phải không có. Ba ngày trước. Cao tam ban 27, có một nữ sinh cũng bị mất tích. Chẳng qua do nhà trường cố ép tin tức xuống. Có người ở trên diễn đàn trường học biết được mà đăng bài rất nhanh liền bị xóa bài đăng kia."

Chu Dã còn chưa kịp nhìn kĩ tên tài khoản đăng tin nóng này ở trong diễn đàn trường học thì đã bị xóa đi. Nhưng mà cái tài khoản đăng bài ban nãy làm Chu Dã nhận thức được. Bọn họ là ủy viên ban thể dục, con người thành thật, câu chuyện kia tám chín phần là sự thật.

Cô vội vàng cầm điện thoại chuẩn bị đi tìm Trình Mục Dương, mới vừa đẩy cửa phòng họp liền nghe được thanh âm của Trình Mục Dương.

"Căn cứ vào điều tra thì nạn nhân đang độ tuổi 18, tác phong hằng ngày thường khá xấu. Ở trong trương thì có nhiều mối quan hệ ái muội với nhiều nam sinh khác, còn vì một nam sinh mà làm phẫu thuật sinh non. Bộ phận sinh dục của nạn nhân đã được xử lý phần lông sạch sẽ phần dưới được sử dụng thuốc tẩy tóc phai màu. Hung thủ rất có thể là có động cơ gây án vì muốn giáo dục lại những hành động của cô gái này. Có thể hắn cảm thấy chính mình làm như vậy là đang thanh tẩy thân thể cô gái trở nên sạch sẽ..."

Trình Mục Dương còn chưa nói xong đã thấy Chu Dã vẻ mặt sốt ruột mà đi tới bên chỗ hắn.

"Cô bạn nhỏ à, chúng ta còn chưa họp xong mà. Em muốn tìm Trình đội trưởng nói chuyện thì cũng đợi xíu bọn chị họp xong rồi hãy nói." Tô Tình lộ ra vẻ mặt tươi cười đơ cứng mà nói.

"Cháu có chuyện rất quan trọng muốn nói. Trường học của cháu vừa nãy..."

"Cô bạn nhỏ à, cuộc họp này rất quan trọng. Hiện tại bọn chị đang phân tích vụ án, chuyện trường học em như thế nào đợi bọn chị họp xong lại nói. Ok?"

Thanh âm Tô Tình mang theo một tia không vui. Mà Tô Tình nói như vậy kéo theo tâm trạng người khác, bất giác cả phòng họp ánh mắt mọi người đều nhìn Chu Dã một cách khó chịu, bọn họ đều nghĩ Chu Dã tới đây để gây rối vô cớ.

"Để cô ấy nói. Tôi tin nếu không có việc gì quan trọng, cô ấy sẽ không đột nhiên xông vào đây."



Trình Mục Dương buông tư liệu xuống đi tới trước mặt Chu Dã.

Chu Dã lập tức hướng tới phía Tô Tình trợn mắt trắng, lập tức theo sau lưng Trình Mục Dương nói:"Cao tam trường cháu có một nữ sinh bị mất tích, vừa nãy cháu nghe được tin này. Cô gái hôm nay bị giết kia cũng là nữ sinh cao tam kia, đúng không?"

Lúc này sắc mặt Trình Mục Dương lập tức nghiêm trọng lên, "Đúng vậy, cô gái hôm nay bị giết xác thực là cùng độ tuổi với học sinh cao tam trường em."

Lúc sau Trình Mục Dương đưa Chu Dã tới chiếc giường nhỏ trong văn phòng anh nghỉ ngơi, rồi anh lập tức cùng những người khác trong cục cảnh sát tiếp tục bàn bạc.

Chu Dã từ lúc hôm qua liền đánh một giấc ngủ trên giường nhỏ mà ngủ tới rạng sáng, loáng thoáng nghe được động tĩnh bên ngoài nên mới thức dậy. Chỉ nghe được thanh âm cãi nhau ầm ĩ trong cục cảnh sát.

"Các người là đồ khốn, đồ trứng thối! Nếu không phải do mấy người che giấu tin tức con gái tôi mất tích, con gái của tôi cũng sẽ không chết!"

Thanh âm tê tâm liệt phế của vị phụ huynh kia làm Chu Dã bị đánh tỉnh.

Nhưng rất nhanh cảnh sát liền đem đám người quản lý trường học đưa tới phòng thẩm vấn.

Hồi sau có một vị cảnh sát trở ra, Chu Dã lúc này nghe ngóng biết được một chút tin tức. Đầu tiên là việc nữ sinh kia mất tích, việc đầu tiên hiệu trưởng làm không phải là báo cảnh sát mà là cảnh cáo phụ huynh không được đem chuyện này nháo ra ngoài. Sau đó âm thầm phái mấy vị giáo viên cùng người trong hội học sinh đi tìm, cũng không nói việc này với cha mẹ nữ sinh kia. Cha mẹ nữ sinh kia là vừa nãy mới biết được sự việc hiệu trưởng giấu giếm tin tức con gái họ nên mới cãi nhau như vậy.

Mà cô gái thứ hai bởi vì là học sinh ngoại trú cho nên buổi tối hôm nay sẽ biết. Vị cảnh sát đi tuần tra ở nhà xưởng gần trường học tìm được thi thể bị vứt lại. Thi thể cũng bị hung thủ làm sạch lôиɠ ʍυ hơn nữa cô gái này trước khi chết có hành động không đứng đắn.

Sau khi Trình Mục Dương thẩm vấn xong liền cùng đám người cảnh sát bắt đầu lên kế hoạch bắt giữ tội phạm, Chu Dã lập tức cười nói: "Chú cảnh sát , cháu nghe được mục tiêu của tên tội phạm thường là những cô gái hằng ngày đều ở trường học có tác phong xấu xa. Có sẵn mồi nhử ở đây, người sao lại không cần?"

"Chu Dã, không được làm loạn. Lần này cùng lần trước không giống nhau. Em lần này nếu trở thành mục tiêu được tội phạm xác định. So với lần trước còn nguy hiểm hơn nhiều."

Chu Dã lắc lắc đầu:"Nếu hiện tại không bắt được hung thủ đem ra trước ánh sáng. Tình hình cũng nguy hiểm thôi như nhau thôi."

Tô Tình cũng hùa theo vội vàng nói :"Chu Dã cũng từng làm mồi nhử một lần rồi, em ấy còn là học sinh cao tam cao trung Lưu Quang. Em ấy là lựa chọn tốt nhất rồi."

Trình Mục Dương nhìn ánh mắt Tô Tình chứa một tia vi diệu. Nhưng vẫn là không cho phép Chu Dã tham gia.

"Nếu chú không đồng ý, cháu sẽ cố ý tối khuya liền ra khỏi trường, lúc đi ra ngoài sẽ cố ý đi ngang mấy con hẻm nhỏ à."

Chu Dã cố ý để lộ một bộ mặt cười xấu xa.

Trình Mục Dương đành phải mặt lạnh đồng ý với cô.



"Nhưng em không được cách xa tôi 100m. Biết chưa?"

Trình Mục Dương gắt gao bắt lấy vai Chu Dã nói.

"Khoảng cách 20cm ở trong thì như thế nào?"

Chu Dã ở bên tai Trình Mục Dương nhẹ giọng nói.

"Không được suy nghĩ lung tung!" Trình Mục Dương đen mặt vỗ vỗ đầu Chu Dã.

Ngày hôm sau, buổi tối 10h30.

Học sinh nội trú tiết tự học buổi tối đã kết thúc. Chu Dã cố ý ở lại bên trong phòng học, cởi áo khoác ra sửa lại đai nội y của mình. Lúc này một người mặc đồng phục từ bên ngoài đi vào.

"Chú mặc như thế này thật sự là như trẻ ra 10 tuổi a!"

Chu Dã che miệng cười. Chỉ thấy Trình Mục Dương ăn mặc đồng phục màu trắng xanh, toàn thân đều nhìn ra hơi thở thiếu niên trên người.

"Chú à, chúng ta bắt đầu đi."

Chu Dã đi đến trước mặt Trình Mục Dương, duỗi tay vuốt đến khóa kéo đồng phục của anh.

Vừa dứt lời Trình Mục Dương liền đem Chu Dã dựa cửa sổ trên bàn, Chu Dã liền mở hai đùi ra kẹp lấy eo Trình Mục Dương.

"A~ Thật lớn thật thoải mái a~"

Cô cố tình dùng âm thanh máy móc mà kêu rên. Cứ việc làm cho âm thanh rêи ɾỉ càng trở nên giả dối, nhưng cô lại cảm giác được dương vật của anh lại như vậy mà cương lên.

Lúc này bên tai cô vang lên âm thanh Trình Mục Dương:"Chu Dã, rên cũng nghe ra quá giả rồi. Chỉnh lại thanh âm cho giống xíu đi."

Chu Dã vươn tay ve vãn cánh tay Trình Mục Dương, " chú à, Tô Tình tỷ tỷ nói không giống. Chú mau đến giúp chút đi."

Cô cố ý điều chỉnh góc độ nghiêng thân mình sau đó duỗi tay xuống kéo khóa quần anh đem côn thịt phóng thích ra ngoài.

"Chú mau phối hợp một chút đi, nếu không kế hoạch không thành tội phạm cũng không bắt được đâu."

Chu Dã cũng tự mình kéo quần lót xuống đem ƈôи ŧɦịŧ Trình Mục Dương ngắm ngay khe huyệt đã ướt át sẵn của mình cắm vào. Mà ở cục cảnh sát dưới sự theo dõi của mọi người, chỉ là nhìn thấy Chu Dã cùng Trình Mục Dương ở rất gần nhau, hoàn toàn không biết là hai người bọn họ thật sự cắm vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.