Chu Dã từ thư phòng Chu An Quốc đi ra, vừa lúc gặp chuẩn bị vào cửa thì gặp phải Thời Thôi.
Thời Thôi đeo một cặp kính gọng mạ vàng phía dưới đôi mắt mang theo một tia tà khí, nhìn đến sau lưng Chu Dã một trận lạnh cả người. Cái tiểu vương bát đản này trong lòng không chừng đang suy nghĩ ý đồ xấu.
“Không phải con nên lại chào hỏi anh trai con một cái?” Chu An Quốc lãnh ngạnh thanh âm từ phía sau truyền đến.
“Anh con còn không chưa xuất hiện liền sinh non. Người nói người anh này là quỷ hồn sao?”
Chu Dã hướng tới Chu An Quốc mắt trợn trắng. Sau đó đôi tay cắm ở trong túi cà lơ phất phơ mà hồi chính mình phòng.
“Ba, người cũng đừng trách Tiểu Dã bức tiểu cũng. Em ấy tuổi còn nhỏ. Chờ về sau liền biết người anh trai này yêu em ấy bao nhiêu.”
Thời Thôi Khi lộ vẻ mặt tươi cười ôn nhu mà nói.
Chu An Quốc đối với đứa con riêng này quả thật vừa lòng. Thật hận không thể đem đứa con này biến thành con ruột của mình. So sánh hắn với đứa con gái quả thực không nên thân.
“Thời Thôi, lần trước con nói với ta hạng mục kia ta nên suy xét một chút xác thật có vấn đề. Cũng may con kịp thời nhắc nhở. Lần này…”
Chu An Quốc cùng Thời Thôi tiếp tục nói về chuyện công việc. Nhưng ánh mắt Thời Thôi vẫn luôn đặt ở hướng Chu Dã rời đi, rất lâu không có dịch chuyển.
Chu Dã nằm ở trên giường mở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-doi-truong-doi-canh-sat-hinh-su/2095567/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.