Chu Dã vừa mới chuẩn bị mặc quần áo, kết quả lúc này di động của cô lại vang lên.
“Con suốt nửa năm nay không về nhà. Nếu không phải lão tử đây gọi cho con thì có phải ngay cả gọi điện về hỏi thăm con cũng không gọi ?”
Thanh âm Chu An Quốc tức giận, lỗ tai Chu Dã thiếu chút bị làm đau rồi.
“Ba không phải nói mặc kệ con sao? Con ở bên ngoài sống chết ra sao đều không liên quan đến ba. Dù sao người còn cảm thấy con nói dối. Con cũng không muốn trở về.”
“Ta trước đó không lâu đi bệnh viện làm kiểm tra. Cơ tiêm bị viêm nghiêm trọng.”
Chu An Quốc không có tiếp tục cùng Chu Dã dây dưa, mà là đơn giản mà nói những lời này.
Chu Dã bĩu môi, “Con trở về là được. Trước theo như ba nói, con không muốn nhìn thấy tên vương bát đản kia. Người làm hắn lăn xa một chút.”
Chu Dã treo di động sau đó chuẩn bị mặc quần áo. Kết quả lúc cô mặc xong quần lót thế nhưng phát hiện còn có một cái quần mùa thu!
Cô ôm đầu hoàn toàn phục. Đầu năm nay thế nhưng còn muốn mặc quần mùa thu! Trình Mục Dương quả thực coi cô như một đứa nhỏ!
Bất quá tình cảnh này cũng chứng minh rằng chú cảnh sát vẫn còn tính quan tâm tới cô. Chiếu cố nữ nhân cũng coi như tri kỷ, không hổ là nam nhân mà cô coi trọng.
Chu Dã sau khi mặc quần mùa thu vào thì mặc một cái quần dài, cuối cùng lại mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-doi-truong-doi-canh-sat-hinh-su/2095566/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.