Hai người cứ bận suy nghĩ về việc gì đó, khi chuông vào lớp đã reo hai người vẫn ở đó thẫn thờ, một lát sau họ chợt nhận ra gì đó.
“ Xin lỗi cô em vô lớp muộn “
Hai người đồng thanh nói.
“ Được rồi mau vào lớp “
“ Vâng ạ “
Cô hiện giờ vẫn còn bận tâm suy nghĩ về những lời nói lúc nãy, cô đi về chỗ nhưng khi tới chỗ cô hoa khôi vì không để ý đã bị cô gạt chân ngã một cái.
“ Minh Nguyệt. Cậu không sao chứ? Cô làm cái trò gì hả? “
“ Tôi có làm gì đâu rõ ràng là do cô ta tự té, đâu liên quan tới tôi “
Cậu định lao lên đánh cô.
“ Không sao. Về chỗ “
“ Này các em làm gì vậy “
Cô đứng dậy phủi người rồi quay sang nhìn cô, ánh mắt của cô như muốn nói rằng cô sẽ giết chết cô ta. Người cô ta lúc này bất giác rung lên sợ hãi.
“ Em không cẩn thận vấp té “
“ Nếu không sao thì mau về chỗ “
Cô kéo cậu về chỗ, cậu lúc này cũng nhìn cô ta với ánh mắt chết chóc. Cô nhìn thấy ánh mắt này của cậu mà thích thú.
- Tan trường -
“ Về đi tôi khoá cửa “
“ Hả? “
“ không về với ba mẹ “
“ À tối họ mới tối. Tôi đi đến quán cà phê với cậu nha “
“ Ừ “
Vậy là cậu lại theo cô đến quán. Trông cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dam-khong-thich-toi/3489105/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.