Người gác cổng đỏ mặt đưa túi giấy cho 216 rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Em cầm túi giấy đựng que thử thai đi vào nhà vệ sinh, ngồi ở trên bồn vệ sinh, cởi quần ra, dùng răng xé lớp bọc plastic, làm theo hướng dẫn sử dụng mà từ từ nhét que thử thai vào.
Sau đó ngồi chờ 5 phút.
Tim 216 đập thình thịch, cảm thấy hơi ớn lạnh, dùng hai tay ôm lấy chính mình, lúc này mới phát hiện tay mình cũng đang phát run.
Em rút que thử thai ra nhìn, là một vạch.
Luồng khí em đè nén trong ngực lập tức bay biến, em co quắp ngồi trên bồn vệ sinh như quả bóng bị xì hơi.
216 sờ sờ bụng mình, tại sao vẫn chưa có em bé chứ? Bởi vì số lần em làm chưa đủ nhiều sao? Hay là bởi vì em chưa giữ tinh dịch cẩn thận? Tại đôi khi em bị làm tàn nhẫn quá, đầu óc mơ màng mà quấn lấy tiên sinh, làm sao mà nhớ được là phải kẹp chặt mông?
Quả nhiên là hôm nay Hạ Vân Sơn về nhà sớm hơn thường ngày, chỉ là trên tay cầm theo một tập giấy tờ cực dày, buổi tối có lẽ là phải tăng ca.
216 đi tới, giúp Hạ Vân Sơn cởi áo khoác treo trên giá, nhất thời không biết phải nói gì, muốn than thở về chuyện mình chưa mang thai thì không thích hợp, muốn nói mình rất nhớ hắn thì khác nào vẽ thêm chân cho rắn (ý là chuyện ai cũng biết, nói ra chỉ dư thừa) , chỉ có thể lén lút vươn tay ngoắc lấy ngón tay tiên sinh.
Hạ Vân Sơn vừa trở về từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-con/477215/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.