Thế giới trước mắt 216 chao đảo.
Em bị quăng lên ghế sô pha, giống như một món đồ đẹp đẽ bị lột đi từng tầng từng tầng giấy bọc vướng víu. Dưới ánh đèn, Hạ Vân Sơn trông lạnh lùng đến rợn người, lông mày thì sắc bén, ánh mắt thì se lạnh, giả vờ tỏ ra cực kì vô cảm. Đúng vậy, chỉ là giả vờ mà thôi. Bởi vì trong con ngươi đen kịt của hắn đang lóe lên thứ gì đó bất thường, giống như đang phân vân giãy dụa, lại giống như không dám tin tưởng, rồi lại như là đang tức giận.
Nhưng trong mắt 216, Hạ Vân Sơn không phải như vậy, dưới ánh đèn, làn da của hắn mang sắc trắng của một loại chất vô cơ nào đó, những hạt bụi xoay vòng dưới ánh sáng, như thể bị sức hấp dẫn của hắn làm cho mất cả phương hướng vậy.
Em coi ánh đèn như một fan hâm mộ, em cho là tiên sinh đang đùa giỡn với em, ngay lúc này đây, trong mắt em thứ gì cũng thật mềm mại.
Quần em bị lột xuống, vứt trên ghế sô pha. Hạ Vân Sơn đè lên người em, trong lòng em tràn đầy mong đợi mà vươn tay ôm lấy hắn, nhưng lại bị Hạ Vân Sơn dùng một tay nắm lấy cổ tay, lấy cà vạt buộc vào thân đèn bàn bên cạnh.
216 không ngại, em chỉ mềm nhũn nói: “Tiên sinh, em làm thế này ngài có thấy tiện hơn không ạ?” Nói rồi, em điều chỉnh tư thế, khéo léo dùng cặp chân dài ôm lấy eo Hạ Vân Sơn.
Hạ Vân Sơn nhăn mặt, vỗ một cái vào bờ mông trơn bóng của 216,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-con/269340/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.