Ngân Hà cũng nhanh chóng quên sự phiền phức đó, vì guồng quay công việc không cho phép cô suy nghĩ linh tinh nhiều, ngay sớm hôm sau đến công sở Như Ý đã gọi cô đến gặp, đưa cho cô một tập tài liệu với thái độ không mấy thiện cảm.
“Cô xuống trợ giúp trưởng phòng thương mại, cầm lấy tài liệu đi”.
Khi chuẩn bị quay lưng thì chị ta lại tặng thêm một câu, khiến cho Ngân Hà cảm thấy cũng không thể im lặng nhường nhịn mãi.
“Nếu muốn ở lại Jezz thì tôi khuyên cô nên biết thân biết phận”
Ngân Hà lập tức quay lại, nhìn thẳng vào mắt chị ta, giọng nói bình thản.
“Chị Như Ý, tôi có chỗ nào không biết thân biết phận sao? Vả lại chị nhầm lẫn rồi, tôi là được cử đến Jezz tăng cường, sau thời gian đó tôi sẽ trở về cơ quan trước đây, tôi không có ý định ở lại Jezz lâu dài cũng không có ý định tranh giành vị trí gì đó của chị”
“Biết vậy là tốt”. Chị ta nhếch khóe miệng, nhưng Ngân Hà biết, người luôn đe dọa người khác thực chất là người đang che đậy một sự rất thiếu tự tin. Suy cho cùng cũng là rất đáng thương. Liệu tổng giám đốc là người xuất sắc đến cỡ nào mà khiến chị ta không tự tin đến vậy, hay là anh ta lăng nhăng đến thế nào mà khiến cho chị ta suốt ngày lo sợ được mất với bất kỳ cô gái nào xuất hiện.
Sau đó Ngân Hà chuyển xuống làm trợ lý tạm thời của trưởng phòng thương mại. Vì là thương vụ mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-co-nhan-ra-toi/2909705/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.