Kể ra làm thư ký cho tổng giám đốc cũng không quá vất vả nếu so với những công việc cũ, hoặc là do Bình An không làm khó cô nhiều. Những việc mà Anh Tuân nói, như là sáng đến nhà đón cậu ấy đi làm, hoặc tối đưa cậu ấy về, hoặc làm bảo mẫu hoặc nhân viên vệ sinh gì đó chắc sẽ không đến lượt cô. Chỉ là sẽ có ít thời gian cho đồng nghiệp hơn. Phòng làm việc chỉ có một mình cô, cậu ấy ngồi ngay phía trong, tính ra thì phần lớn thời gian cô chỉ quanh quẩn bên cậu ấy, ngay cả bữa trưa, cô cũng không thể ngồi ăn cùng Lý Hải và Tình Nhi như mọi hôm. Khi vội vàng mang bữa trưa từ canteen vào phòng tổng giám đốc cũng là lúc cậu ấy vừa bàn xong công việc với Đức Tài. Ngân Hà biết ý dọn đồ ăn ra một chiếc bàn nhỏ sát bức tường kính, sáng nay tưới cây cô đã quan sát thấy bên góc trong này có một chiếc bàn nhỏ, nếu kéo tấm rèm ra sẽ có view nhìn xuống toàn bộ đường phố. Xem ra cũng có một góc dùng cơm lãng mạn.
“Ngồi xuống ăn cùng tôi”
Bình An lạnh lùng nói khi Ngân Hà định quay người bước đi.
“Tôi…tôi, tôi chỉ lấy một phần cơm cho cậu!”
“Ngồi xuống đi, tôi không ăn hết được chừng này đâu”
Thấy ánh mắt Ngân Hà vẫn còn chần chừ Bình An liền hỏi.
“Anh Tuân không nói với cậu công việc bao gồm ăn cơm trưa với tôi à?”
“Không, cậu ấy không nói!”
Ngân Hà ngơ ngác, rõ ràng cô chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-co-nhan-ra-toi/2909686/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.