Ngân Hà chân như gắn hai tảng đá lớn định lê bước vào thang máy, nhưng thang máy vừa mở ra cô lập tức nhìn thấy một cặp tình nhân đang tình tứ ôm nhau trong đó, nhìn thấy cô họ dừng lại ngượng ngùng. Ngân Hà mắt nhìn họ trân trân không bước vào. Rồi khi thang máy đóng lại cô quay người bước về phía cầu thang bộ. Lúc này cô chỉ muốn một mình, cô thật sự chỉ muốn một mình. Hai hàng nước mắt từ lúc nãy đã chỉ chực chờ muốn tìm chỗ không người mà rơi xuống. Là anh đã đề nghị cô sống chung, chính anh đã đề nghị cô sống chung, rõ ràng khi nói những điều đó anh đã rất chân thành, vậy những gì hôm nay cô thấy là gì ? Chẳng lẽ anh cần một người sống chung đến vậy nên khi cô từ chối, hay cô chưa kịp trả lời đã lập tức đưa một người con gái khác đến. Anh nói Thu Thủy là gì, là em gái ư? Là em gái mà có thể tự do sống trong nhà anh rồi ăn mặc như vậy sao? Cô ấy nói là anh đang tắm, mà nhìn cô ấy cũng đích thị là vừa mới tắm xong, hay là hai người họ cũng tắm chung như hôm vừa rồi cô và anh vậy? Trái tim Ngân Hà đau thắt. Rốt cuộc những giây phút bên cô, lúc nói lời yêu cô hay lúc nói lời muốn sống cùng cô là gì? Chẳng lẽ tất cả chỉ là giả dối, chẳng lẽ tất cả chỉ là những lời ngon ngọt anh có thể thủ thỉ bên tai bất cứ cô gái nào khi hai người thăng hoa. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-co-nhan-ra-toi/2909577/chuong-72.html