Edit: Phong Nguyệt
Một video hiện ra, Đào Uyên hơi sửng sốt, không phải điện ảnh cũng không phải phim truyền hình, mà là một cuộc phỏng vấn nhỏ.
Thiếu niên được phỏng vấn thoạt nhìn có đôi chút trẻ con, đôi mắt sáng ngời, nói rất nhiều lời ngây thơ.
“Tôi ghét nhất là người dựa vào quy tắc ngầm trèo lên.”
“Tôi sẽ đóng phim thật tốt.”
“Tôi thích ca hát.”
“Người tôi thích nhất là Thẩm ca” Thiếu niên trước màn ảnh cười ngọt ngào, “Anh ấy tốt với tôi nhất, tốt giống như anh ruột vậy. Sau này tôi sẽ ca hát, đóng phim thật tốt, nhất định không làm cho Thẩm ca thất vọng.”
Đào Uyên ngơ ngác nhìn di động.
Những lời này, cậu không nhớ rõ là nói lúc nào. Chẳng lẽ lời Thẩm Hoa nói là thật?
Đào Uyên không nhớ nổi.
Cậu ngồi dậy, vào diễn đàn anti thì thấy tất cả mọi người đầu đang đổi emotion. Chủ đề chính của emotion là ba câu nói mà cậu nói trong buổi phỏng vấn kia.
Đào Uyên cả đời đen: Phỏng vấn này lúc trước tôi đã xem qua, lúc ấy tôi còn cảm thấy thằng nhóc này không tồi.
Đào Uyên cả đời đen: Không lâu sau cậu ta nóng nảy, ẩu đả với đồng nghiệp, bị đóng băng.
Đào Uyên cả đời đen: Sau khi tái xuất toàn tạo ra rác rưởi.
Đào Uyên cả đời đen: Ca hất cũng vậy nữa.
Đào Uyên cả đời đen: Lúc đó cậu ta nói hát cho chúng ta nghe, chúng ta mong đợi nhiều như thế, kết quả ra sao chứ.
Đào Uyên cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-xua-mau-cho-cua-mot-vu-tai-nan-mat-tri-nho/2525693/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.