Đào Uyên cũng không phải người da mặt mỏng. Thấy diễn viên kia bị đạo diễn kêu đi kiểm điểm bản thân, nhân lúc mọi người nghỉ ngơi, Đào Uyên lấy hết can đảm đi tới nói chuyện với đạo diễn: “Đạo diễn, ngài mới vừa khen tôi nha! Tôi nghe thấy rồi!”
Đạo diễn: “……”
Tiểu tổ tông này chui ở đâu ra vậy?
Đào Uyên năn nỉ ỉ ôi, nói muốn có tiền lương đóng vai quần chúng. Đạo diễn cũng biết Lục đổng muốn kết hôn, thấy Đào Uyên tội nghiệp như vậy, nên đồng ý cho Đào Uyên diễn một vai quần chúng. Đừng thấy Đào Uyên đóng phim kém, độ hot của cậu ta chưa bao giờ thấp, có thể nhân cơ hội này hâm nóng phim.
Có nhiệt sưu tới tay, có ngu mới không cần!
Đạo diễn nhanh chóng quyết định bổ sung một nhân vật nhỏ, sai người hóa trang và thay quần áo cho Đào Uyên.
Đào Uyên vui rạo rực, mặc kệ chị gái hóa trang hí hoáy trên mặt mình.
“Da cậu thật đẹp.” Chị gái hóa trang không khỏi tán thưởng. Khuôn mặt trắng trắng hồng hồng non đến nỗi có thể bóp ra nước, một trời một vực với những diễn viên sau khi tẩy trang kia.
Đào Uyên ngại ngùng.
Cậu là con trai, làn da đẹp hay xấu cũng như nhau.
Đạo diễn nhanh chóng đưa kịch bản cho cậu. Đây là bộ phim về một vị tổng tài bá đạo, cốt truyện ảo lòi, không khác với mấy bộ phim nát bấy của cậu trước kia là bao, nếu không cũng không có khả năng tùy tiện thêm nhân vật cho Đào Uyên. Đạo diễn không troll Đào Uyên,nhân vật này còn tốt chán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-xua-mau-cho-cua-mot-vu-tai-nan-mat-tri-nho/136821/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.