Sau một hồi lộn xộn, trong khoảng thời gian Kiều Vũ Phân phải nhập viện ÔnHành Lễ tạm gác tất cả công việc, ngày đêm vất vả chăm sóc cho vợ.
Kiều Vũ Phân cố gắng kìm nén cảm xúc, nhưng sự việc lần này đã hao tổn củabà rất nhiều sức lực, cho nên từ lúc nhập viện tới nay cả ngày đều là bộ dáng ỉu xìu. Bác sỹ nói bà vẫn phải từ từ điều dưỡng thân thể đồng thời phải tiếp nhận trị liệu tâm lý. Ôn Hành Lễ suy nghĩ tới vấn đề Kiều VũPhân không chịu tiếp nhận điều trị tâm lý thì có chút phân vân.
Mỗi ngày Ôn Viễn đều theo bà Thành đến bệnh viện đưa cơm, tuy nhiên cô chưa từng bước vào phòng bệnh. Cha cô đi ra đi vào nhìn thấy cô nhưng cũngkhông nói gì. Hai người bọn họ không dám mạo hiểm, chỉ sợ Kiều Vũ Phânnhìn thấy Ôn Viễn thì bệnh cũ tái phát, khiến cho tình thế càng thêm rối rắm.
Ôn Viễn có thể nhìn thấy trong cặp mắt Ôn Hành Lễ chất chứa nhiều chuyện cần nói, nhiều cảm xúc phức tạp mà có lẽ cô chưa hiểu hết, nhưng nhìn thấy bộ dáng muốn nói lại thôi của cha thì cô đã hiểu.
Kể từ ngày đó thành phố B đã không còn những trận mưa to, chỉ là mấy ngàygần đây mỗi khi gần đến tối thì sẽ có những trận mưa nhỏ. Những ngàytiếp theo do nhiệt độ mặt trời lên cao chiếu sáng khiến cho không khírất oi bức. Ôn Viễn đứng ở bên cửa sổ phòng bệnh cuối hành lang chờ bàThành đi ra, ngoài cửa sổ có cây cổ thụ rất to,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-ve-em/2629925/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.