🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cả người Hoắc Thời An vạm vỡ tráng kiện, bộc phát sức mạnh một cái, tôi đây quanh năm cắm mặt vào máy tính không đẩy nổi hắn, chỉ biết trơ mắt nhìn hắn tóm lấy cổ tay mình, nhẹ nhàng đẩy sang một bên như đẩy thằng nhóc con, đóng cửa, ngồi xuống sofa, chân dài duỗi ra, chờ cơm dâng tới.

Một loạt động tác được thực hiện lưu loát liền mạch.

Bộ dạng hắn như vậy trông rất giống một chú chó lớn, tôi không nhịn được muốn ném cho hắn một thau cơm.

Hoắc Thời An dùng ánh mắt giục tôi làm nhanh một chút.

Tôi mở cửa nhìn hành lang, rất yên tĩnh, ban nãy hắn tới đây chắc không bị ai chú ý.

Hoắc Thời An nhìn ra được sự căng thẳng của tôi, “Tôi đeo khẩu trang.”

Tôi đóng cửa lại, vò đầu mấy cái, “Thì làm sao? Lần trước ở phố cũ, cậu lộ ra hai con mắt thôi còn bị fans nhận ra còn gì?”

Hoắc Thời An nghẹn lời, hắn không tìm được từ để cãi lại, dựa vào lưng ghế sofa, giày da nhàn nhã giậm xuống đất thành nhịp điệu nghe rất ngứa đòn.

Tôi chợt thấy chiếc áo sơ mi hôm nay mình định mặc đang bị bàn tọa của hắn đè lên, mi mắt nhất thời giần giật, nhảy một, ba, năm bước lao tới cứu áo sơ mi của mình.

Hoắc Thời An ngồi như bà cụ.

Tôi đá cái chân hắn, “Dịch cái mông cậu ra một chút thì chết người à?”

Hoắc Thời An cúi đầu nhìn nửa đoạn áo sơ mi bị tôi kéo trong tay, chau mày lại, “Tôi muốn đồ ăn.”

“Nóng, phải có canh.” Hắn một lần nữa nhấn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chuyen-tinh-cu-rich/1320531/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.